Thica.net

Mạng thi ca Việt Nam

Trang thơ Mai Trung Tĩnh

Mai Trung Tinh

Nhà thơ Mai Trung Tĩnh tên thật là Nguyễn Thiệu Hùng, còn có bút danh khác là Hương Giang, sinh năm 1937 tại Hà Nội.

Ông làm thơ rất sớm, từ đầu thập niên 1950 lúc còn học trung học ở Hà Nội, có thơ đăng báo từ năm 1953. Năm 1954 ông di cư vào Nam, trở thành một trong những cây viết năng nổ nhất của phong trào thơ tự do, thường có thơ đăng trên tạp chí Sáng Tạo của Mai Thảo.

Sau khi tốt nghiệp trường Đại học Sư phạm Sài Gòn với bằng cử nhân Anh văn, Mai Trung Tĩnh về dạy học ở trường Cao Thắng được một thời gian thì bị động viên vào quân ngũ. Ông theo học ngành chiến tranh chính trị tại trường võ bị Thủ Đức rồi về làm phụ tá cho Nhất Tuấn tại đài Tiếng nói Quân đội cho đến khi chiến tranh kết thúc vào tháng 4 năm 1975.

Sau năm 1975 Mai Trung Tĩnh bị đi tù cải tạo hai lần trong hơn một thập kỉ. Sau khi ra tù, năm 1995 ông di cư sang Hoa Kỳ theo diện HO rồi sống cùng gia đình tại thành phố Annapolis thuộc tiểu bang Maryland cho đến khi qua đời vì bệnh u não vào ngày 20 tháng 2 năm 2002 tại bệnh viện ở Baltimore.

Tác phẩm đã xuất bản:

  • 40 bài thơ (in chung với Vương Ðức Lệ, Bông Lau xuất bản, Sài Gòn 1960)
  • Ngoài vườn địa đàng (thơ, 1962)
  • Những bài thơ xuôi (1969)
  • Thơ Mai Trung Tĩnh (2001, xuất bản tại Hoa Kỳ)
  • Giải thưởng: Giải nhì đồng hạng Giải thưởng Văn chương Toàn quốc, Việt Nam Cộng hòa, 1960.


    • Giáp mặt


      I
      Hạnh phúc chẳng đăng quang
      Tương lai đôi cánh mỏi
      Tôi nghe tôi não nề
      Đã qua tầm tay với

      II
      Vết thương lên tím bầm
      Tôi rút về băng bó
      Ngày xanh quay lại thăm
      Cũng nhăn mày lệ rỏ

    • Nửa đêm


      […]

      Nghĩ đến ngày mai một sớm mai hồng
      Kẻ ở thành phố sửa soạn tâm hồn
      Ngoài sân ga có người và đường sắt song song
      Đầu máy sẽ ló ở khúc quanh đưa tới
      Tàu nào qua biên giới đã sang
      Những người bước xuống thân thể nhiều năm nói
      Kẻ ở quê hương cười đón buồn như sương
      Những lời trao, những tiếng nức, những vòng ôm, những thoáng hôn
      Chiếc xe ngựa bâng khuâng vào thành phố

      […]