Thica.net

Mạng thi ca Việt Nam

Trang thơ Ngô Quân Miện

Ngo Quan Mien

Nhà văn, nhà thơ Ngô Quân Miện sinh ngày 27 tháng 9 năm 1925 tại làng Khê Thượng, xã Sơn Đà, huyện Ba Vì, tỉnh Hà Tây, là người cùng làng với thi sĩ Tản Đà. Ông là con một ông đồ nho dự khoa thi hương cuối cùng. Ông học ở trường làng, trường huyện rồi học trung học ở thị xã Sơn Tây.

Năm 1939 khi 14 tuổi ông đã có thơ và truyện in trên báo Tin Mới với hai tác phẩm viết cho thiếu nhi.

Trước tháng 8 năm 1945, Ngô Quân Miện học trung học canh nông và làm cán bộ kỹ thuật canh nông. Ông viết báo, viết văn nhiều trong thời kì kháng chiến chống Pháp. Sau khi hòa bình lập lại năm 1954, ông học tại chức khoa Ngữ văn trường Đại học Tổng hợp Hà Nội.

Ông từng làm Tổng biên tập báo Độc Lập của Đảng Dân chủ Việt Nam, ủy viên Ban chấp hành Hội Nhà báo Việt Nam khóa 4, hội viên Hội Nhà văn Việt Nam từ năm 1979.

Ngô Quân Miện qua đời vào lúc 16 giờ 50 phút ngày 15 tháng 8 năm 2008, hưởng thọ 84 tuổi.

Tác phẩm đã xuất bản:

  • Ngày cưới (truyện ngắn, 1961)
  • Bay chuyền (thơ thiếu nhi, 1976)
  • Hoa đồng (truyện thiếu nhi, 1978)
  • Gương mặt Hồ Tây (bút ký, in chung với Quang Dũng, Trần Lê Văn, 1979)
  • Bông hoa cỏ – mặt gương soi (thơ, in chung, 1981)
  • Đất ngọn nguồn (thơ, in chung, 1982)
  • Bông hoa lạ (truyện ngắn, 1982)
  • Đôi cánh sẻ đồng (1989)
  • Mưa nắng tình yêu (dịch tác phẩm của André Maurois, 1990)
  • Bóng núi (thơ, 1993)
  • Maria tới Paris (dịch chung với Tô Tưởng, 1993)
  • Chú bé nhặt bông gạo (1994)
  • Con mèo ú tim (dịch chung với Bùi Hiển, Ngô Văn Phúc, 1996)
  • Giải thưởng:

  • Giải ba thơ tạp chí Văn nghệ (1960 – 1961) với chùm bài Qua cầu sông ĐuốngTặng anh công nhân xây dựng
  • Giải ba văn học thiếu nhi Hội Nhà văn (1994) với tập truyện Chú bé nhặt bông gạo

    • Mùa hoa loa kèn


      Bàn tay trắng muốt em cầm
      Một cành hoa nối mùa xuân – mùa hè
      Mưa phùn vừa dứt, tiếng ve
      Cháy ran lên giữa trưa nhòe bóng cây
      Em đi, áo mỏng phô bày
      Da thơm dịu thoáng giữa ngày dịu xanh
      Mùa hoa đi vụt qua nhanh
      Mùi hoa chưa kịp cho anh được cầm.