Cua đồng
Áo nâu và áo tím
Lúc thụt vào nhô ra
Làng cua trong bờ cỏ
Mỗi con xây một nhà
Mắt thấp là mặt đất
Mà nhìn thấu đục trong
Tưởng mình là hiệp sĩ
Xách gươm đi dọc đồng…
Áo nâu và áo tím
Lúc thụt vào nhô ra
Làng cua trong bờ cỏ
Mỗi con xây một nhà
Mắt thấp là mặt đất
Mà nhìn thấu đục trong
Tưởng mình là hiệp sĩ
Xách gươm đi dọc đồng…
Gọi là tí xíu
Mà chẳng bé đâu
Vớt bèo trong ao
Đem về cho lợn
Tí biết nấu nướng
Hai bữa cơm canh
[…]
[…]
Yêu đến đỗi. Lòng cũng buồn đến đỗi.
Nói hoài rồi. Cần lắm, phút lặng im.
Hơi thở nhẹ lẫn mùi hoa bối rối
Dáng em đi, tóc xõa, phủ vai mềm.
Phố u tối. Tình yêu không lối thoát,
Lòng chơi vơi theo chiếc lá thu buông.
Đêm Hà Nội. Hai người. Hai cái bóng
Nhạc tắt rồi, giai điệu vẫn còn vương.
[…]
Cỏ ở thung xanh trên núi Tản
Không hề có gió cũng đung đưa
Ai yêu, không được yêu thương lại
Hái cỏ ngầm đem đi bỏ bùa.
Hẳn có bao người lên đến nơi
Trăng non, cỏ ngát một phương trời
Mỗi người chỉ được hái một lá
Và bỏ riêng cho mỗi một người.
[…]
Trên trời mây trắng như bông
Ở dưới cánh đồng bông trắng như mây
Có cô má đỏ hây hây
Đội bông như thể đội mây về làng.