Con đường bí mật
[…]
Cuộc hẹn hò chẳng thể nào có được
Em nói về màu hồng cùng những vết xước
Tôi vẫn ôm gối ngủ
Mơ tiếp thế cờ tàn con mã quỳ đợi chủ
Một nẻo đường mưa rắc trong lòng tay…
[…]
[…]
Cuộc hẹn hò chẳng thể nào có được
Em nói về màu hồng cùng những vết xước
Tôi vẫn ôm gối ngủ
Mơ tiếp thế cờ tàn con mã quỳ đợi chủ
Một nẻo đường mưa rắc trong lòng tay…
[…]
[…]
Những ngôi sao màu hung
Quay mãi vòm lá héo
Người yêu tôi bé tẹo tèo teo
Đêm nằm nghe doi chín trong vườn
[…]
[…]
Kia chiếc lá chót cành
Hơi thở cuối
Run lên trời không mây
[…]
Nghe đám mây màu nâu
Se sẽ cất giọng trầm khổ ải
Một bông hoa lạc vào ngực trái
Mình thành người đa cảm cô đơn
Mình đi trong thương nhớ giận hờn
[…]
[…]
Tôi châm thuốc ra ngoài gặp cỏ
Nghĩ đến mình nghĩ đến mình thật nhiều
Nhắm mắt lại và từ từ hiển hiện
Một vườn mía ngọt lúc trăng lên
Tin vào đêm
Không tin bóng tối
Những ngôi đền rụt rè sáng cùng tôi.
Không còn nơi cho hoa rụng
Trăng thì vẫn sáng như xưa
Lỏng tay một chiếc nhẫn lạ
Mơ bao nhiêu giấc cho vừa
[…]
[…]
Ai rót rượu vào trăng
Lênh láng quá làm sao chịu nổi
Em thành kỷ niệm rồi
Cái buồn không nắm được
Cái buồn tan lễnh loãng quanh mình
[…]
Bóng những bông hoa bị ngắt
Nửa đêm về đậu trên cuống run run
[…]
[…]
Chiều nay hoa cũ dâng hương
Khung cửa hẹp bỗng làm anh hồi hộp
Có một người trở về sau ánh chớp
Lặng lẽ mang đi hư ảnh cuối cùng
Ngàn xe máy chở ngàn khoảng trống
Phóng như bay vào nỗi chán chường
[…]
Chiều ấy anh vừa đi vừa nghĩ, cây chò chỉ trước nhà anh có muôn vàn chiếc lá, lá lấp lánh reo mỗi độ gặp người. Anh vừa đi vừa nghĩ, trong giấc mơ đêm qua người ấy đến tìm anh, môi cắn chỉ tóc dài buông trách cứ, một luồng sáng trong veo rọi xuống từ trời.
– Và dưới chân tôi bất thần ánh sáng hắt ngược lên.
Anh thấy mình vùn vụt về bên cây chò chỉ,
ngắt một chiếc lá xanh
Rồi ngủ
Đêm bắt đầu từ đấy thật dài.
[…]