Cảm ơn anh đã cho buồn
[…]
Dẫu núi thẳm, dẫu sông sâu
Vào đời em sẽ bắc cầu bằng vui
Hành trang em xếp đủ rồi
Xếp thêm nốt cả một lời: “Yêu anh”…
Nhà thơ Nguyễn Thụy Anh sinh năm 1974 tại Hà Nội, từng là cựu học sinh trường THPT Chuyên Hà Nội – Amsterdam khóa 1989-1991. Chị tốt nghiệp Đại học và Tiến sĩ ngành Giáo dục học tại Đại học Sư phạm Lenin, Moscow, có một thời gian dài sinh sống và làm việc tại Nga.
Sau khi trở về Việt Nam chị cộng tác với tạp chí Mẹ và Bé, thành lập Câu lạc bộ Đọc sách cùng con, một mô hình hoạt động xã hội hỗ trợ cho việc hình thành, củng cố và phát triển văn hóa đọc của cộng đồng nói chung, và của trẻ em trong gia đình nói riêng, với sự ủng hộ và tham gia của nhiều nhà sư phạm.
Khi viết các bài về giáo dục chị thường dùng các bút danh Nguyễn Thụy Anh, Thụy Anh, Hữu Phúc, Bố Tấn. Trên báo Tuổi trẻ cuối tuần, chị viết bài cho mục Câu chuyện giáo dục với bút danh Song Anh.
Hiện nay nhà thơ Nguyễn Thụy Anh đang sống cùng gia đình tại Khu tập thể Đại học Bách Khoa Hà Nội.
Tác phẩm đã xuất bản:
[…]
Dẫu núi thẳm, dẫu sông sâu
Vào đời em sẽ bắc cầu bằng vui
Hành trang em xếp đủ rồi
Xếp thêm nốt cả một lời: “Yêu anh”…
[…]
Đối với em, anh là người thân yêu nhất
Nhưng nước mắt này vẫn là của riêng em…
[…]
Nếu hết yêu anh rồi
Em sẽ cho anh biết
Không đặt vào đoạn kết
Dấu ba chấm lửng lơ
Chấm than cuối giấc mơ
Đánh thức em, thảng thốt
Mắt thôi không trong vắt
Khi tỉnh dậy bên anh
Chỉ biếc lên màu xanh
Có rất nhiều dấu hỏi
[…]
Giêng hai cháy, tháng ba còn tàn lửa
Rụng rơi hoa gạo mé sông Hồng
Như máu chảy, không cầm được nữa
Trong nắng lấp lánh hoàng hôn đỏ
Màu môi em ngày làm dâu
Màu quân hàm anh ngày nhập ngũ
[…]
[…]
Và anh muốn nghe khu vườn hát một bài ca
Phải không quá thơ ngây
Nhưng đừng cằn cỗi đi theo năm theo tháng
Nàng tiên trong khu vườn vắng
Đừng tròn trịa ấm êm, cũng chớ quá hao gầy!
Rượu phải đủ nồng để gọi cơn say
Nhưng cũng đủ mềm để đầu không nhức nhối
Tình yêu
Vừa đủ thôi
Đủ ngây ngất trên môi
Mà không để lại dấu vết gì trong mắt
Một ngày em mở mắt ra
Và anh biến mất
Em soi mắt mình trong gương
Không một bóng hình nào đọng lại!
[…]
Đừng nương nhẹ em, đừng gắng nhìn em lâu thêm một phút
Đừng ngập ngừng những câu nói bâng quơ
Tên của anh vẫn nằm giữa bài thơ
Ngực em vẫn đau khi ngày mới bắt đầu bằng ý nghĩ
Về một tâm hồn nắng mưa nhàu nhĩ
Hòn đá xù xì chưa ai mài cho tròn trịa đã mọc rêu
Sông mà cũng có ngày cạn nước
Thì nỗi đau dài được mấy mùa!
Anh đừng sợ! Em đã không cần nữa
[…]
– Em yêu, anh quá bận để yêu em:
Hôm nay họp hành, ngày mai tổng kết
Đời cuốn anh đi trong vòng quay mải miết
Em yêu, anh quá bận để yêu em!
Anh trả em những cỏ biếc, nắng êm
Trả những nụ hôn nồng nàn hình như từng có
Tất cả như bóng mây râm thoáng qua trời giông gió
Giờ bình yên rồi. Anh bận lắm, em biết không?
Hãy dẹp lại một bên những khao khát trong lòng
Hãy nén lại tình em thôi đừng bừng lên nữa
Tim đầy ắp lo toan, đâu chỉ là nơi giữ lửa
Như cuộc đời đâu chỉ có tình yêu!
[…]