Thica.net

Mạng thi ca Việt Nam

Trang thơ Phan Bá Thụy Dương

Phan Ba Thuy Duong

Nhà thơ Phan Bá Thụy Dương tên thật là Phan Bá Dương, sinh năm 1940 tại Tuy Phong, Bình Thuận.

Ông bắt đầu viết văn từ tháng 10 năm 1958 với các bút hiệu Thùy Dương, Vương Hầu, Người Áo Xanh. Từ 1965 cộng tác với báo chí qua tên Phan Bá Thụy Dương.

Từ năm 1960 đến năm 1972 ông viết cho các tuần báo, tạp chí Thời Nay, Gió Mới, Mai, Tiền Phong, nhật báo Ánh Sáng, Tự Cường. Ông từng phụ trách trang Văn học Nghệ thuật của báo Tự Cường và làm tổng thư ký toà soạn báo Định Mệnh

Phan Bá Thụy Dương định cư tại Hoa Kỳ từ năm 1981.

Từ năm 2005 đến nay tại hải ngoại, Phan Bá Thụy Dương cộng tác với các tạp chí: Phương Trời Cao Rộng, Khởi Hành, Thế Kỷ 21, Bến Tâm Hồn, Tân Văn, Thư Quán Bản Thảo, Hồn Việt, Phượng Hoàng, Trầm Hương… và một số báo, diển đàn liên mạng như: Người Việt, Viễn Đông, Sài Gòn Nhỏ, Giao Mùa, Đàn Chim Việt… Ông làm giám khảo giải Văn Thơ Lạc Việt, phụ trách trang Thơ cho tuần báo Trẻ.

Tác phẩm:

  • Gió đi trên tóc (truyện dài)
  • Những sợi nắng hồng (truyện dài)
  • Vùng lá thắm sương mù (truyện dài)
  • Bài tâm ca vô niệm (thơ)

    • Bài tâm ca vô niệm


      […]

      Thôi nhé em –
      giếng hồng hoang cô tịch
      Trót cạn nguồn lạch kín dấu thiên di
      Đèo hun hút,
      bạt ngàn –
      đêm tận tuyệt
      Dải sa mù khuất bóng nẻo từ ly

      Sưởi hâm chi ngọn tình hương phấn cũ
      Ta về đâu chiều đã mỏi cánh bay
      Lỡ tha hóa như rừng sâu tróc lá
      Loãng âm hao lả mộng gối vân đài.

    • Bài túy ca viết trên cố hương


      […]

      Tôi chỉ là người khách ly hương
      Dừng chân nghỉ lại quán ven đường
      Tìm nỗi hoài tình hương thắm cũ
      Cùng bạn xưa nhắp chén hồ trường
      Rồi mai rồi mốt về bên ấy
      Còn một chút gì để vấn vương

      2-

      Ngửa mặt cười khan cùng nắng quái
      Men nồng như phảng phất đâu đây
      Người xưa tích cũ trong thi sử
      Ai kẻ luận đàm việc tỉnh say
      Thôi tôi cời chút than sưởi gió
      Với tay bắt bóng trả cho mây

      […]

    • Ngày về An Hữu


      Từng cơn mê đắm run theo gió
      Đậu gót chân sen em mỹ miều
      Mương lạch nào say quên tình tự
      Nên hồn rêu đá cũng đìu hiu
      Có phải sáng nay em chải tóc
      Cho chim đắm đuối rủ nhau về
      Cũng bởi chiều nay hoa kết mật
      Làm bướm chập chờn lạc hướng quê
      Có phải hôm qua em cởi áo
      Bên rừng vắng lặng lá xanh xao
      Và say sưa tắm bên bờ suối
      Nên hồn cỏ uá đã lao đao
      Từng cơn mê đắm như giông bão
      Cuốn hút càn khôn qua bến xa
      Ta quay quắt,
      Trong điên cuồng loạn máu
      Xin mây chôn nửa ánh trăng ngà
      Có đôi chim mía thơm hương lúa
      Ríu rít bên hàng hoa thủy tiên
      Bởi áo em hồng, lung linh dải lụa
      Nên ta mơ màng,
      Khao khát đêm đêm

      […]