Không đề (II)
Có con sẻ nâu giữa mùa thu nghiêng ngó
Nó không biết rằng em đang quá nhớ anh
Ai bảo ngoài kia nắng cứ vàng như mật
Nói không yêu sao đành…
[…]
Có con sẻ nâu giữa mùa thu nghiêng ngó
Nó không biết rằng em đang quá nhớ anh
Ai bảo ngoài kia nắng cứ vàng như mật
Nói không yêu sao đành…
[…]
Khẽ khàng nhét đêm vào ngăn kéo
Sao đâu đây có tiếng thở dài
Em đâu thể nào hiểu hết được
Những điều đúng sai
Đã có thời em muốn làm người lớn
Thong thả cong môi nuôi mái tóc thật dài
Đâu biết đường xa nhiều cát bụi
Gió chẳng ru êm
[…]
[…]
Hà Nội phố chiều ngu ngơ đổ lá,
Rụng oằn cong dưới chân bước quá mềm
Ta cố giữ mà không sao giữ nổi
Chiếc lá cuối cùng trong gió chao nghiêng
Thế là mùa vắng đi qua rồi không quay trở lại
Gió heo hút theo dọc phố dài
Ta xuống phố nhặt những mùa để lại
Nghe mưa bụi nhoà tê lạnh bờ vai…
[…]
Ta đã cất tà áo dài ngày nọ
Cả những câu thơ biết khóc, biết cười
Cả một thời không biết mình trẻ dại
Trong trẻo vui đùa mười tám, đôi mươi
Cả tình yêu, tà áo dài, cánh phượng
Ta ngỡ sẽ theo chân đến suốt cuộc đời
Câu thơ viết cái năm mười chín tuổi
Hai mốt rồi – đã biết chỉ thơ thôi
[…]
[…]
Mùa này có một chòm mây rất cũ
Chợt xanh trong đến ngơ ngẩn giữa trời
Có những người ta tưởng rằng rất cũ
Một ngày thành xa lạ, thời gian ơi!