Thica.net

Mạng thi ca Việt Nam

Trang thơ Trần Đăng Khoa


  • Khi mùa thu sang


    […]

    Xóm ngoài, nhà ai giã cốm
    Làn sương lam mỏng, rung rinh
    Em nhỏ cưỡi trâu về ngõ
    Tự mình làm nên bức tranh

    Rào thưa, tiếng ai cười gọi
    Trông ra nào thấy đâu nào
    Một khoảng trời trong leo lẻo
    Thình lình hiện lên ngôi sao

    […]

  • Hạt gạo làng ta


    Hạt gạo làng ta
    Có vị phù sa
    Của sông Kinh Thầy
    Có hương sen thơm
    Trong hồ nước đầy
    Có lời mẹ hát
    Ngọt bùi đắng cay…

    Hạt gạo làng ta
    Có bão tháng bảy
    Có mưa tháng ba
    Giọt mồ hôi sa
    Những trưa tháng sáu
    Nước như ai nấu
    Chết cả cá cờ
    Cua ngoi lên bờ
    Mẹ em xuống cấy…

    […]

  • Hoa xương rồng nở


    Biết rằng em đã xa xôi
    Nhớ em lại nhớ cái thời chăn trâu
    Chiều mưa, tàu chuối che nhau
    Thoắt thôi em đã thành dâu nhà người…
    Biết là em quá xa rồi
    Cớ chi dạ cứ bồi hồi nôn nao
    Cõi riêng nào có nguôi nào
    Chiều nay anh lại rẽ rào lần sang
    Bời bời ngọn gió ngổn ngang
    Hoa xương rồng vẫn nở vàng lối xưa
    Ngõ tre nghe lá đổi mùa
    Bóng em khuya sớm, nắng mưa đi về
    Mẹ cười, mắt bỗng đỏ hoe
    Anh ngồi nghe gió thổi se lá vườn…

    […]

  • Bàn chân thầy giáo


    Thầy ngồi ghế giảng bài
    Xếp cạnh bàn đôi nạng gỗ
    Một bàn chân đâu rồi
    Chúng em không rõ

    Sáng nào bom Mỹ dội
    Phượng đổ ngổn ngang, mái trường tốc ngói
    Mặt bảng đen lỗ chỗ vết bom bi
    Thầy cầm súng ra đi
    Bài tập đọc dạy chúng em dang dở
    Hoa phượng
    Hoa phượng cháy một góc trời như lửa

    Năm nay thầy trở về
    Nụ cười vui vẫn nguyên vẹn như xưa
    Nhưng một bàn chân không còn nữa
    Đôi bàn chân
    In lên cổng trường những chiều giá buốt
    In lên cổng trường những đêm mưa dầm
    Dấu nạng hai bên như hai hàng lỗ đáo
    Chúng em nhận ra bàn chân thầy giáo
    Như nhận ra cái chưa hoàn hảo
    Của cả cuộc đời mình

    […]

  • Nghe thầy đọc thơ


    Em nghe thầy đọc bao ngày
    Tiếng thơ đỏ nắng, xanh cây quanh nhà
    Mái chèo nghiêng mặt sông xa
    Bâng khuâng nghe vọng tiếng bà năm xưa
    Nghe trăng thở động tàu dừa
    Rào rào nghe chuyển cơn mưa giữa trời…

    Đêm nay thầy ở đâu rồi
    Nhớ thầy, em lại lặng ngồi em nghe…

  • Thơ tình người lính biển


    […]

    Đất nước gian lao chưa bao giờ bình yên
    Bão thổi chưa ngừng trong những vành tang trắng
    Anh đứng gác. Trời khuya. Đảo vắng
    Biển một bên và em một bên.

    Vòm trời kia có thể sẽ không em
    Không biển nữa. Chỉ còn anh với cỏ
    Cho dù thế thì anh vẫn nhớ
    Biển một bên và em một bên…