Thica.net

Mạng thi ca Việt Nam

  • Chống tham ô lãng phí

    Tác giả:

    […]

    Như công nhân
    Tôi quyết đúc thơ thành đạn
    Bắn vào tim những kẻ làm càn
    Vào lũ người tiêu máu của dân
    Như tiêu giấy bạc giả!

    Các đồng chí ơi
    Tôi không nói quá
    Về Nam Định mà xem
    “Đài xem lễ” họ cao hứng dựng lên
    Nửa chừng bỏ dở
    Mười một triệu đồng dầm mưa giãi gió
    Mồ hôi máu đỏ mốc rêu
    Những con chó sói quan liêu
    Nhe răng cắn rứt thịt da cách mạng!
    Nghe gió mùa đông thâu đêm suốt sáng
    Nhớ “Đài xem lễ” tôi xót bao nhiêu
    Đất nước đêm nay không đếm hết người nghèo
    Thiếu cơm thiếu áo…
    Bọn tham ô, lãng phí, quan liêu
    Đảng đã phê bình trên báo
    Còn bao tên chưa ai biết ai hay?
    Lớn, bé, nhỏ, to, cao, thấp, béo, gầy…
    Chúng nảy nòi, sinh sôi như giòi bọ!
    Khắp đất nước đâu đâu chẳng có!
    Đến một ngày Đảng muốn phê bình tất cả
    E phải nghìn số báo Nhân dân!

    […]

    Trung ương Đảng ơi!
    Lũ chuột mặt người chưa hết.
    Đảng cần phải lập những đội quân trừ diệt
    Có tôi!
    Đi trong hàng ngũ tiên phong

  • Hoa sen

    Tác giả:

    “Trong đầm gì đẹp bằng sen
    Lá xanh bông trắng lại chen nhị vàng
    Nhị vàng bông trắng lá xanh
    Gần bùn mà chẳng hôi tanh mùi bùn”
    Mặc cho câu ca được cả nước lưu truyền
    Và đời vẫn tin là ca ngợi phẩm chất của sen.
    Nhưng tôi không thể nào tin được
    Câu ca này gốc gác tự nhân dân
    Bởi câu ca sặc mùi phản trắc
    Của những phường bội nghĩa vong ân!
    Vốn con cái của giai cấp cùng khổ
    Chúng chòi lên cuộc đời quyền lực vàng son
    Nghĩ đến cha mẹ chúng xấu hổ
    Chúng mưu toan giấu che từ bỏ
    Nói xa gần chúng mượn chuyện sen

    […]

  • Đêm Nghi Tàm đọc Đỗ Phủ cho vợ nghe

    Tác giả:

    […]

    Đã đi với nhân dân
    Thì thơ không thể khác
    Dân máu lệ khốn cùng
    Thơ chết áo đắp mặt!

    Chính vì thế em ơi
    Nhân loại ngàn năm qua
    Máu chảy như sông xiết
    Cũng là để cho Thơ
    Sẽ không còn phải viết
    Những Hành qua Bành Nha
    Vô gia Thuỳ Lão biệt…
    Cũng là để cho Thơ
    Sẽ không còn phải chết
    Giữa tuyết, trong đò con…
    Đắp mặt áo bông sờn.

    […]

  • Lời mẹ dặn

    Tác giả:

    […]

    Người làm xiếc đi dây rất khó
    Nhưng chưa khó bằng làm nhà văn
    Đi trọn đời trên con đường chân thật.
    Yêu ai cứ bảo là yêu
    Ghét ai cứ bảo là ghét
    Dù ai ngon ngọt nuông chiều
    Cũng không nói yêu thành ghét
    Dù ai cầm dao dọa giết
    Cũng không nói ghét thành yêu
    Tôi muốn làm nhà văn chân thật
    Chân thật trọn đời
    Đường mật công danh không làm ngọt được lưỡi tôi
    Sét nổ trên đầu không xô tôi ngã
    Bút giấy tôi ai cướp giật đi
    Tôi sẽ dùng dao viết văn lên đá.

  • Xưng tụng cây chổi

    Tác giả:

    […]

    Nếu kiếp sau tôi được tái sinh
    Tôi nguyện ước tái sinh làm cây chổi
    Một cây chổi không cùn, không mòn
    Một cây chổi quét dọn, bền gan…
    Nếu đất nước thành lập Nhà – xuất – bản – Chổi
    Tôi tình nguyện làm biên tập viên không lương
    Tôi sẽ phấn đấu đạt chức trưởng phòng biên tập
    Niềm mộng mơ ám ảnh đời tôi
    (Nói ra xin các bạn đừng cười…)
    Một ngày nào trên trang tư báo hàng ngày
    Mục tin buồn:
    “Nhà thơ Phùng Quán
    Vừa được đề bạt “quyền” Phó Giám Đốc nhà xuất bản Chổi
    Nhiễm độc hại môi trường công tác
    Bạn hữu, gia đình tận tình cứu chữa
    Nhưng đã từ trần
    Ngày… tháng… năm…
    Tưởng lệ lòng trung thành với “Sự nghiệp chống rác rưởi”
    Ban lãnh đạo cắt “quyền” cho nhà thơ
    Đồng truy tặng huân chương cao quý:
    Huân Chương “Cây Chổi hạng Ba.”