Vất đi
[…]
Uống cùng ta cạn não nề
Đạp tung nghiệp chướng u mê hỏng đời
Mai rồi quẳng bút dạo chơi
Mặc thây người với con người hại nhau
[…]
[…]
Uống cùng ta cạn não nề
Đạp tung nghiệp chướng u mê hỏng đời
Mai rồi quẳng bút dạo chơi
Mặc thây người với con người hại nhau
[…]
[…]
Tiếng hát như chiều thảng thốt
Tình yêu
…………..thở
…………………qua
……………………….kẽ tay
[…]
[…]
Bangkok chiều nay mưa lất phất rơi
Có làm em nhớ Sài Gòn mưa tháng sáu
Nhớ con hẻm vào nhà em
Dường như lúc nào cũng tối
Nhớ mẹ già đôi mắt dõi mù tăm
Nhớ đám em thơ đang đứng mỏi mòn trông
Tin của chị từ phương nào biền biệt
Còn ở đấy cả một trời thương tiếc
Như ngàn năm mây trắng vẫn còn bay
Nhìn sông Chao Phraya nước đục chiều nay
Có làm em nhớ đến sông Nhà Bè
Nhớ những con lạch nhỏ
Ðầy những rong rêu rác rưởi
Cống rãnh gập ghềnh
Nước vẫn một màu đen nhưng là nước của em
Sẽ không thể nào đen như thế mãi
Khi cố bập bẹ vài ba câu tiếng Thái
Có làm em nhớ thuở lên năm
Ba bảo em đánh vần hai chữ Việt Nam
Em cố gắng năm lần bảy lượt
Nhưng cuối cùng dù sao em nói được
Mẹ thưởng em bằng những chiếc hôn nồng
Ba mỉm cười hy vọng chảy mênh mông
[…]
Váy Đình Bảng buông chùng cửa võng
Chị thẩn thơ đi tìm
Đồng chiều
Cuống rạ
Chị bảo
Đứa nào tìm được lá diêu bông
Từ nay ta gọi là chồng
[…]
[…]
Mười năm em ở lại
Mười năm ta qua đường
Mười năm đầy ái ngại
Mười năm tràn tai ương
Ta vẫn cười ngạo nghễ
Dù em em phai màu
Ta còn ta dâu bể
Trắng trăm mùa sương ngâu
[…]
[…]
Chiều trên phá Tam Giang
Anh sực nhớ em
Nhớ bất tận
Giờ này thương xá sắp đóng cửa
Người lao công quét dọn hành lang
Những tủ kính tối om
Giờ này thành phố chợt bùng lên
Để rồi tắt nghỉ sớm
(Sài Gòn nới rộng giờ giới nghiêm
Sài Gòn không còn buổi tối nữa)
Giờ này có thể trời đang nắng
Em rời thư viện đi rong chơi
Dưới đôi vòm cây ủ yên tĩnh
Viền dòng trời ngọc thạch len trôi
Nghĩ tới ngày thi tương lai thúc hối
Căn phòng cao ốc vàng võ ánh đèn
Quyển sách mở sâu đêm
Nghĩ tới người mẹ đăm chiêu, đứa em quái quỷ
Nghĩ tới đủ thứ chuyện tầm thường
Mà cô gái nào cũng nghĩ tới
Rồi nghĩ tới anh, nghĩ tới anh
Một cách tự nhiên và khốn khổ
[…]
[…]
Sao anh bỗng thèm chết đuối cùng trăng
Đừng ai vớt, đừng hoan hô, đừng đả đảo…
[…]
Anh thay em tỉa bớt cọng rau già
Nổi lửa nấu cơm khi em về muộn
Đêm khuya rồi đèn em còn chong ngọn
Lo chấm bài vá lại áo cho anh
Ta sống với nhau có nghĩa có tình
Dẫu thức ăn chưa ngon nhà có khi vơi gạo
Em vẫn là em với tấm lòng thơm thảo
Lời mặn nồng như thuở mới yêu anh.
Bạn bè ta thân thiết ở xung quanh
Những vui buồn cùng nhau chia sẻ
Thời gian đi qua tâm hồn vẫn trẻ
Khi mỗi ngày ta biết sống vì nhau.
Cậu nào người bé nhỏ
Hái hoa không khó
Ai cao kều như tôi
Hái hoa rất khổ
[…]
Tôi mua hào thuốc lá
Ngồi hút mà buồn thiu
Cuộc đời chẳng ra làm sao
Có đáng cho mình đau đớn?
Em yêu hay không yêu
Quan trọng gì mà phải khổ ?
Thôi chẳng chờ mong nữa
Chẳng đua chen với cuộc đời này
Xin chối từ cái bàn tiệc đắng cay
Lòng tốt ai cần đến
Thơ không đâu dùng
Anh như thằng Bờm
Chẳng thiết trâu bò chẳng thiết lim
Chỉ nhận nắm xôi cười ngặt nghẽo.
[…]