Tình rơi
[…]
anh đừng nhắc nữa mùa thu
vàng phai mầu áo tương tư một thời
cầm tình trót để tình rơi
mò kim đáy bể người ơi, xin đừng…
bây giờ nước mắt người dưng
bây giờ sấu rụng trong rừng hết chua!
[…]
anh đừng nhắc nữa mùa thu
vàng phai mầu áo tương tư một thời
cầm tình trót để tình rơi
mò kim đáy bể người ơi, xin đừng…
bây giờ nước mắt người dưng
bây giờ sấu rụng trong rừng hết chua!
[…]
Người ơi, nào phải chiêm bao
Mồ hôi thánh thót ngàn sao trên đồng
Tưới theo bao mặt trời hồng
Thấm qua gốc rễ hoá bông lúa vàng.
Người lo rèn hái sửa quang
Ta đẵn gỗ ràng, ta đóng thêm xe
Ở đây người nhé, đừng về
Lúa thơm quấn quýt bộn bề bước chân!
Ngày vui chở lúa về sân
Tối nâng cơm trắng bâng khuâng hương đồng…
[…]
Những oan hồn chỉ còn bộ xương khô
Đi lũ lượt, đi tràn ra đại lộ
Những oan hồn vỡ đầu gãy cổ
Ôm lá cờ rách nát vẫn còn đi
Đi qua hàng rào, đi qua những đoàn xe
Đi qua nắng đi qua mưa đi qua đêm đi qua bão
Những oan hồn không sức gì cản nổi
Đi đòi lại niềm tin, đi đòi lại cuộc đời
Đòi lại những ông quan thanh liêm đã chết tự lâu rồi
Đòi lại ánh mặt trời cho tái sinh vạn vật…
Tôi tỉnh dậy thấy mặt tràn nước mắt
Nước mắt của Nhân Dân mặn chát rót vào tôi.
[…]
Cũng liều uống rượu cùng em
Bởi chưng người đẹp lại thêm rượu cần
Cái ghè rượu hóa chứng nhân
Chúng mình mỗi đứa một cần vít cong
[…]
[…]
Cây khế nở hoa cam
Cây bàng nở hoa bưởi
Ăn mãi món mật ong
Biết đâu đời đắng lưỡi?
[…]
Có một chàng đơn độc
bước trên đường Không Tên
Có một nàng Hạnh Phúc
ở số nhà Lãng Quên
Em cỏ khát. Ta mưa rào đầu hạ
Cỏ uống mưa run rẩy
Cỏ đang thì
Mưa rào đến rồi đi
Cỏ xanh niềm ngơ ngác
Ta biệt em
Lớ ngớ chẳng hẹn gì
Ngày bóc tờ lịch
Dán vào đời tôi
Ngày bóc đời tôi
Ném vào đen đỏ
Rồi thua xanh cỏ
Rồi tóc trắng vôi
Rồi thua ngọn gió
Một trời rong chơi
[…]
[…]
Như con chiên sùng đạo chợt bàng hoàng
Nhận ra Chúa chỉ ghép bằng đất đá
[…]
bốn lăm bậc thời gian dốc ngược
tôi đã vượt qua
em cách một sợi tơ
tôi đã không qua được
tin thì tin không tin thì thôi
[…]