Thica.net

Mạng thi ca Việt Nam

Một số bài ngẫu nhiên


  • Hoa xương rồng nở

    Tác giả:

    Biết rằng em đã xa xôi
    Nhớ em lại nhớ cái thời chăn trâu
    Chiều mưa, tàu chuối che nhau
    Thoắt thôi em đã thành dâu nhà người…
    Biết là em quá xa rồi
    Cớ chi dạ cứ bồi hồi nôn nao
    Cõi riêng nào có nguôi nào
    Chiều nay anh lại rẽ rào lần sang
    Bời bời ngọn gió ngổn ngang
    Hoa xương rồng vẫn nở vàng lối xưa
    Ngõ tre nghe lá đổi mùa
    Bóng em khuya sớm, nắng mưa đi về
    Mẹ cười, mắt bỗng đỏ hoe
    Anh ngồi nghe gió thổi se lá vườn…

    […]

  • Khi chưa có mùa thu

    […]

    Cánh rừng xanh xao gió
    Có tiếng chim từ quy
    Hình như ai gọi đó
    Bạn yên nghỉ mình đi

    Chiến trường nhiều khói lửa
    Vẫn ngoảnh lại cánh rừng
    Chao ôi mùa thu đó
    Bốn bề xanh rưng rưng

    Chao ôi là hương cốm
    Rồi lòng đến thế ư?
    Thương bạn khi nằm xuống
    Sao trời chưa sang thu?

  • Em vắng

    Tác giả:

    […]

    Anh ra đường, thành phố không em
    kẻ lẻ loi còn được lặng yên
    anh như đứng trên gai, đi trên lửa
    không đủ sức sướng vui hay buồn khổ
    chỉ còn lại bậc cửa đợi chờ em.
    Gió bồn chồn nhắc gọi bước chân quen
    Em như thời khắc của anh
    như dáng hình như trí nhớ
    Phải xa em anh chẳng còn gì nữa
    Chẳng còn gì, kể cả nỗi cô đơn.

  • Gặp thầy giáo cũ đi bán sách cũ

    […]

    Sách với thầy là báu vật trong nhà
    Là bộ óc, là trái tim nhân loại
    Bìa quăn mép thầy đưa tay vuốt lại
    Mỗi chữ in sai có nét chữ của thầy.

    Kho báu đời thầy có thể đã vơi
    Vì sách cứ thành mớ rau hạt gạo
    Tôi cúi nhặt giùm thầy đôi tay nặng trĩu
    Không dám hỏi đâu, chỉ lặng lẽ nhìn thầy.

  • Tuổi mười ba

    Tác giả:

    Trời hôm nay mưa nhiều hay rất nắng?
    Mưa tôi chả về bong bóng vỡ đầy tay
    Trời nắng ngọt ngào… tôi ở lại đây
    Như một buổi hiên nhà nàng dịu sáng.

    Trời hôm ấy mười lăm hay mười tám?
    Tuổi của nàng tôi nhớ chỉ mười ba
    Tôi phải van lơn ngoan nhé, đừng ngờ…
    Tôi phải dỗ như là… tôi đã nhớn.

    Tôi phải đợi như là tôi đã hẹn
    Phải thẹn thò như sắp cưới hay vừa yêu
    Phải nói vơ vào rất vội: người yêu
    Nếu ai có hỏi thầm: ai thế ?
    Tôi nói lâu rồi.. nhưng ngập ngừng khe khẽ
    Để giận hờn chim bướm chả giùm tôi
    Nhưng rồi lòng an ủi “nắng chưa phai…”
    Tình chưa cũ bởi vì tình chưa mới….”

    […]

  • Trước mộ em trai ở nghĩa địa Hà Lầm

    […]

    Làm gì có giải oan
    Trẻ hay già cũng là cái chết
    Dù khác nhau cái gọi là thời gian
    Nhưng đều có, rồi hết
    Đó là công minh và chân xác giữa đời?
    Đến với em anh phải đứng hay ngồi
    Đống mả thấp mà đầu gối anh cao quá
    Cứ nghĩ, thấy con người cũng lạ
    Sống và chết có gì khác mấy đâu
    Người chết hoá linh thiêng, người sống phải sở cầu
    Ở cõi ấy nếu còn nói được
    Một ngày nào ấy em sẽ nói với anh như hồi trước cùng ngồi bên nhau uống nước.

    Rằng:
    Chẳng có gì đâu
    Sống chết như nhau
    Cõi này cũng có điều đáng buồn như thế
    Em cứ nghĩ xuống đây không còn nô lệ
    Ai dè ách mới còn nặng hơn
    Em đang tìm một kiếp mới hết buồn
    Để lại chết xem cuộc đời có mới
    Anh hãy sống dần dà đừng vội
    Bởi,
    Chúng ta còn phải chết nhiều lần.

Một số bài khác