Thica.net

Mạng thi ca Việt Nam

Trang thơ Nguyên Sa

Nguyên Sa

Nhà thơ Nguyên Sa sinh ngày 1 tháng 3 năm 1932, tên thật là Trần Bích Lan, còn có bút danh Hư Trúc. Ông là một nhà thơ lãng mạn Việt Nam nổi tiếng từ thập niên 1950, với những tác phẩm nổi danh như Áo lụa Hà Đông, Paris có gì lạ không em, Tuổi mười ba, Tháng Sáu trời mưa, v.v

Tổ tiên Nguyên Sa gốc ở Thuận Hóa (Huế), ông cố ông là Thượng thư Trần Trạm, giữ chức Hiệp tá Đại học sĩ trong triều đình thời Tự Đức, đến đời ông nội mới ra Hà Nội.

Sau khi kháng chiến toàn quốc bùng nổ, gia đình ông tản cư đi Hà Đông. Tại đây, ông bị Việt Minh bắt giam khi mới 15 tuổi. Hồi cư về Hà Nội, gia đình cho ông qua Pháp du học vào năm 1949.

Năm 1953, ông đậu tú tài Pháp, lên Paris ghi danh học triết tại Đại học Sorbonne. Nhiều bài thơ nổi tiếng của ông được sáng tác trong thời gian này.

Năm 1955, ông lập gia đình với bà Trịnh Thúy Nga ở Paris. Đầu năm 1956, hai ông bà về nước.

Năm 1975, ông di tản đi Pháp. Ba năm sau, ông và gia đình qua Hoa Kỳ và ở California từ đó cho tới ngày qua đời.

Ông mất ngày 18 tháng 4 năm 1998.

Các tập thơ:

  • Thơ Nguyên Sa tập 1
  • Thơ Nguyên Sa tập 2
  • Thơ Nguyên Sa tập 3
  • Thơ Nguyên Sa tập 4
  • Thơ Nguyên Sa toàn tập

    • Hai mươi


      […]

      Có thể đời đã đưa tôi vào những giảng đường
      Dạy tôi đo hành tinh bằng đường đi ánh sáng
      Đo tình yêu bằng đơn vị tiền tài
      Rồi tôi đo hoang vắng của hồn tôi
      Bằng những đêm rất rộng
      Tay vẫn cầm tay
      Tay vẫn khoác ngang lưng
      Mà có một vòng chân không
      Tôi vẫn gọi bằng em
      Mà nghe thấy âm thanh rơi vào thạch động.

      Tại sao?
      Tôi chẳng hiểu tại sao
      Nhưng tôi hãy hỏi:
      Tại sao đời cho tôi hai mươi tuổi
      Để tôi ngồi đây
      Thở khói thuốc hơi tròn
      Nhìn mưa bay
      Nhớ những người yêu cũ
      Và nghĩ thầm:
      Đời là một tiếng cười to…

    • Nhìn em, nhìn thành phố, nhìn quê hương


      […]

      Em nhìn coi
      mùa xuân đã trôi qua
      mùa hạ đã trôi qua
      mùa thu đã trôi qua
      bây giờ là mùa đông
      mùa đông ở trên vai
      mùa đông trên thành phố
      lá chết ở trên cành
      cành chết ở trên cây
      cây chết ở trên đường
      thành phố
      phải thành phố đó
      thành phố chiến xa và đại bác
      thành phố trống vắng
      quê hương trống vắng
      con giun xéo đã quằn
      anh đi ở đó
      mặt trời vẫn mọc ở phương đông
      anh vẫn đi ở đó

      mà vẫn còn yêu em.

    • Đẹp


      […]

      Là gió trăm cây hay là cồn nước đọng
      Người không cười mà hoa cỏ gói trong tay
      Đường áo màu viền trắng cổ thơ ngây
      Màu sắc thời gian người thu tròn giữa áo

      Bóng nhỏ xa đi trên lá vàng cổ đạo
      Bước chân chìm theo mỗi phím đàn khuya
      Tay trần gian tôi đếm ngón so le
      Đã có phút âu lo đường về dương thế

      Người về đâu mà lầu đài hoang phế
      Mang dáng người trên mỗi nấm bia phai
      Trăm vạn đường mây xê dịch chân trời
      Theo tiếng nhặt khoan của từng nhịp bước

      […]

    • Gọi em


      […]

      Tôi bảo rằng: em phải về ngay.
      Nếu em là gió tôi sẽ làm trăng.
      Em là trăng tôi sẽ là mây
      Nếu em là mây, tôi sẽ làm gió thổi.
      Còn nếu em là chân trời xa
      Tôi sẽ làm cánh chim bằng rong ruổi
      Em là mặt trời thì ở trên đường xích đạo
      Tôi sẽ muôn đời làm một kiếp hướng dương.

      […]

    • Có phải em về đêm nay


      Có phải em về đêm nay
      Trên con đường thời gian trắc trở
      Để lòng anh đèn khuya cửa ngỏ
      Ngọn đèn dầu bấc lụi mắt long lanh
      Có phải em về đêm nay
      Cho lòng anh trở lại với lòng anh
      Như lá vàng về với lá cây xanh
      Trong những chiều gió đưa về cội

      Có phải em về đêm nay
      Để phá tan
      Những nụ cười thắt se sầu tủi
      Như anh vẫn cười mà đau đớn bao nhiêu
      Không biết đời người có đưa đến tin yêu
      Những ngón tay có đưa đến bàn tay
      Những mùa thu có đến gió heo may
      Hay ngày mai là bốn bề tuyết lạnh

      […]

      Có phải em sẽ về
      Dù bầu trời ẩm đục
      Hay bầu trời trang điểm bằng mây
      Anh sẽ chải tóc em bằng năm ngón tay
      Trong những chiều gió thổi.

    • Bây giờ


      Thế kỷ chúng tôi chót buồn trong mắt
      Dăm bảy nụ cười không đủ xóa ưu tư
      Tay quờ quạng cầm tay vài tiếng hát
      Lúc xòe ra chẳng có một âm thừa.

      Cửa địa ngục ở hai bên lồng ngực
      Phải vác theo trăm tuổi đường dài
      Nên có gửi cho ai vài giọng nói
      Cũng nghe buồn da diết chạy trên môi.

      […]