Đồi xưa
[…]
Cỏ tranh lớp lớp che đường dốc
Phòng tuyến buồn hiu nhuộm nắng chiều
Trận đánh cũng đi vào quên lãng
Sao còn rờn rợn những hồn xiêu…
[…]
Cỏ tranh lớp lớp che đường dốc
Phòng tuyến buồn hiu nhuộm nắng chiều
Trận đánh cũng đi vào quên lãng
Sao còn rờn rợn những hồn xiêu…
[…]
buổi chiều theo lá rơi xuống núi
bỏ ưu phiền ở lại cùng cây
mây bay thanh thản đưa tay vẫy
mặt trời chìm sâu đóng cửa ngày
buổi tối nở đầy sao trong mắt
quê quán đời xưa lóng lánh soi
nhón gót giữa trời đưa tay vói
rớt xuống lòng ta những mặt người
Từ giã bọn mày mai tao lên núi
Mặc áo lao công đập đá xây thành
Làm bạn vắt mòng chung vui với muỗi
Đắp luỹ thông hào chờ cuộc giao tranh
Từ giã bọn mày tao đi nhặt nốt
Vỏ đạn đồng rơi rớt giữa quê hương
Từ giã bọn mày tao đi nhặt nốt
Dưới ruộng dưới đồng những máu những xương
[…]
Có một giòng sông mềm như dải lụa
Có hai ngôi trường như đôi tình nhân
Có một con đường mỗi ngày hai bận
Anh đưa em về, qua bến qua sông
Có một chiếc cầu bắc qua thành phố
Thành phố mù sương, phố cổ mù sương
Có anh tội tình như loài cổ thụ
Em đậu trên cành, làm anh bâng khuâng
[…]
[…]
Thương ta cội nguồn đã lạc
Thương em chiều xế bên ngàn
Quay lưng xuôi về chốn khác
Mở cánh cho sầu bay sang
Sương trắng ngày xưa mờ mịt
Ai về chân bước lang thang
Lời hát vang mùa cô tịch
Thương trăng xế tuổi mơ màng
Lòng hẹn yêu người đến chết
Hôm qua sao thấy ngỡ ngàng
Bởi trên vai buồn đã nặng
Bởi trên đầu mây nghe giăng
[…]
[…]
Hãy cho tôi tiếng sáo diều bay ngất
Cả vầng trăng xanh ngắt góc vườn xa
Lũy tre mướt ôm ruộng đồng thơm mật
Tưởng đâu đây hơi ấm của quê nhà
Hãy cho tôi điệu thanh bình nhung lụa
Với tiếng cười bát ngát vút lên cao
Đêm bỏ ngỏ đón chờ duyên đôi lứa
Nhịp võng đưa chen giọng hát ngọt ngào
[…]
Em nào hiểu giữa cơn say
Ta chiêm bao thấy một ngày rất xa
Tình không không cửa không nhà
Lòng như mây trắng bay qua biển chiều
Sẽ tan vào cõi tịch liêu
Một đời cát bụi cuốn triều bão lên
[…]
Em đừng trở lại đừng trở lại
Tôi kẻ tù chung thân khổ sai
Còn phỏng hai tay từng kỉ niệm
Cuộc đời hôm nay và ngày mai
Xứ sở tình yêu em bằng hữu
Ôi những nàng tiên xưa mất rồi
Tôi ôm sự sống thèm đau đớn
Linh hồn ơi linh hồn tôi ơi
Khi tôi chết tôi từ bỏ Chúa
Tội lỗi muôn đời tôi xin mang
Tôi thù lô cốt thù dây kẽm
Cho tôi vòm trời xanh thênh thang…
[…]
Rưng rưng phượng đỏ trên đầu
Tìm em, anh biết tìm đâu bây giờ
Bao nhiêu kỷ niệm ngày xưa
Gửi vào đây một bài thơ cuối cùng
Bây giờ còn nhớ hay không
Đến người em nhận làm chồng? Mà thôi.
Có thể chiều nay mưa to trên quãng đường tôi đi
Và tàu không khởi hành trễ hơn nửa phút
Và tôi không đủ ba đồng lấy giấy vào ke
Và bàn tay em chết đuối…
Có thể là tôi sẽ đứng nhìn theo mãi mãi
Những đám khói tàu mệt lả
Ngôi nhà cũ
Khung cửa thôi mở ra tấm màn che thưa mỏng lạt màu
Vòng tóc mun da muốt mắt
Và dòng sông dòng sông nào mang tên hai đứa hôm nay
[…]