Bây giờ nằm xuống
[…]
Bây giờ riêng hỏi em thôi
Bây giờ nằm xuống cõi đời chon von
Lá cây lá cỏ lá cồn
Lá cây là lá cỏ cồn là mưa
Mưa mây mưa gió mưa mùa
Lùa năm tháng xuống anh đùa với em
Bây giờ em mở mắt xem
Bây giờ thiên hạ là quên em rồi.
[…]
Bây giờ riêng hỏi em thôi
Bây giờ nằm xuống cõi đời chon von
Lá cây lá cỏ lá cồn
Lá cây là lá cỏ cồn là mưa
Mưa mây mưa gió mưa mùa
Lùa năm tháng xuống anh đùa với em
Bây giờ em mở mắt xem
Bây giờ thiên hạ là quên em rồi.
[…]
Giữa hư vô nếu em còn
Nhớ ta em gửi cái hồn cho ta
Úp môi ôm mặt khóc òa
Cồn lê lên miệng là ba bốn lần.
[…]
Người thỉnh thoảng đánh ván bài xì lát
Xì dã man làm lỡ bột hư đường
Người thiếu nữ điểm trang hồng lệ mắt
Sầu dã man vây bủa mộng khôn hàn
Người lơ đễnh suốt bình sinh bỡ ngỡ
Tới sinh bình tử diệt tử sinh vong
Người tay vói bắt hờ bông phượng đỏ
Người phố xanh cây lá rụng xoay vòng
[…]
Một ngành cỏ mọc rẽ hoa
Mở hai hàng một mở qua ba ngành
Mở hai một mở cung thành
Mở về phố chợ lớn thành thị em
[…]
[…]
Đường vui ký ức giang hà
Đường xe lăng lắc chan hòa lãng quên
Rừng thưa thấp thoáng hiên thềm
Dừng chân khoảnh khắc sương ghềnh vi vu.
Đi về chép nốt tờ điên
Một qua mai một một tiền diện đi
Đường vui gió giục hai bề
Mộng buồn rớt hột hai bề cả hai
[…]
Vội vàng mưa rớt hột mau
Nắng đi vội vã rớt màu lang thang
Ghé qua ngẫu nhĩ đôi hàng
Chào thưa hấp tấp thoái tàng u hoa
[…]
Người con gái hôm nay mặc quần đỏ
vì hôm qua đã mặc chiếc quần đen
đen và đỏ là hai màu rồi đó
cũng như đời, đường hai nẻo xuống lên
[…]
Người con gái hôm nay mặc quần rách
vì hôm qua đã mặc chiếc quần lành
lành và rách đều vô cùng trong sạch
bởi vì là lành rách cũng long lanh
Em ở bên trời
Trẫm ở đây
Trẫm sầu hôm sớm
Tới hôm mai
Làm thơ gởi tặng
Cho em vậy
Em đáp vài dòng
Cho Trẫm hay
Một sớm mai nào
Rỗi rảnh hơn
Trẫm đi kiếm khắp
Mọi con đường
Gặp em Mọi Nhỏ
Xưa kia ấy
Thoả mộng bình sinh
Một thuở này
[…]
Trẫm nhớ em như
Nhớ một người
Rất gần mà cũng
Rất xa xôi
Vì sao? Quả thật
Trẫm không biết
Giải thích thế nào
Cho rõ ra
Chỉ biết rằng em
Đẹp quá chừng
Khiến linh hồn Trẫm
Nhớ mông lung
Nhớ xa vắng quá
Như người lạ
Nhớ một người xa lạ quá chừng.