Thica.net

Mạng thi ca Việt Nam

Trang thơ Đinh Trầm Ca

Đinh Trầm Ca

Đinh Trầm Ca tên thật là Mạc Phủ, sinh năm 1941 tại thị trấn Vĩnh Điện, quận Điện Bàn, tỉnh Quảng Nam. Sau khi học xong trung học, ông vào Sài Gòn học Đại học Sư phạm rồi tốt nghiệp, dạy ngữ văn ở đây cho đến năm 1975.

Đinh Trầm Ca bắt đầu làm thơ từ đầu thập niên 1960 rồi sau đó học nhạc với nhạc sĩ Lê Trọng Nguyễn. Sự nghiệp âm nhạc của ông trước năm 1975 tiêu biểu với ca khúc Ru con tình cũ viết năm 1967 được ca sĩ Lệ Thu thu âm đầu tiên và phát trên các đài phát thanh như Sài Gòn, Quân Đội.

Năm 1969, ông cho xuất bản tập thơ đầu tay Mắt đêm được viết từ năm 1960. Tập thơ được một nhà nghiên cứu thời đó giới thiệu là một trong 5 tập thơ tiêu biểu của năm 1969. Ngoài ra thơ tình tuổi học trò của ông cũng được đưa vào trong một số tuyển tập thơ xuất bản trước 1975 như Tuyển tập thơ tình tuổi học trò Việt Nam và thế giới, Lục bát tình

Sau 30/4/1975, ông về La Qua (Điện Bàn – Quảng Nam) làm ruộng được sáu năm rồi phiêu bạt nhiều nơi ở miền Tây như Sóc Trăng, An Giang, Cần Thơ, Thành phố Hồ Chí Minh.

Năm 2004, ông về Quảng Nam định cư, xây dựng Thạch Trúc Viên, một quán cà phê vườn từ bụi trúc và tảng đá của người bạn tặng, là nơi được anh em văn nghệ sĩ Quảng Nam hay lui tới.

Bút danh Đinh Trầm Ca là lấy từ họ mẹ ông (Đinh), tuy nhiên hiện nay nhiều người vẫn quen thuộc với cái tên khác là Đynh Trầm Ca.

Tác phẩm đã xuất bản:

  • Mắt đêm (tập thơ, 1969)
  • Đi như là trôi (tập thơ)
  • Bay đi những cơn mưa phùn (băng nhạc)
  • Có thật không anh (tuyển tập nhạc)

    • Về đây, uống rượu


      […]

      lòng mỏi chân rời, ta trở lại
      phố quen, người lạ, hồn chơ vơ
      buổi chiều thắt cổ trên đầu núi
      máu rụng lên hai hàng cây khô

      quán vắng nghiêng mình bên dòng sông
      ta ngồi im một bóng cô hồn
      lòng trôi lênh láng trên dòng thuốc
      rượu đắng chưa làm quên cô đơn

      […]

    • Phương nam khúc ca phiêu dạt của khóm lục bình


      […]

      Phương nam phương nam
      Trôi đó đây
      Rải rác
      Những mảnh đời ngơ ngác tha hương
      Hẹn cùng nhau
      Trôi nhé
      Mà trổ bông
      Dẫu sóng bủa đầu vàm
      Sóng xô cuối rạch

      Phương nam phương nam
      Xin cám ơn những dòng-sông-không-bao-giờ-ngăn-cách
      Những Lục Vân Tiên trong khí phách con người
      Xin cám ơn câu vọng cổ rất mùi
      Thấm trong hạt phù sa
      Đượm những tấm-lòng-cây-trái
      Gió chướng
      Mùa lên
      Ta còn trôi mãi

      […]

    • Thu xưa


      […]

      Tôi về vườn cũ ngày mưa
      Ngu ngơ không biết đời trưa hay chiều
      Từ ngày lạc dấu thương yêu
      Tôi đi về phía quạnh hiu đất trời
      Mùa thu, sao lá không rơi
      Ngồi nghe vàng rụng vào thời xa xăm
      Giọt ngâu rớt trúng chỗ nằm
      Em làm sao biết đời căm lạnh rồi
      Có ai về đó cùng tôi
      Phải em ngoài giếng làm rơi tiếng gàu?
      Sao tim tôi chợt nhói đau
      Vết bùn chân nhỏ in ngoài cầu ao
      Tiếng em cười tự thu nào
      Mà nghe rúc rích bên rào giậu thưa
      Em gọi tôi ở ngoài mưa
      Hay cơn gió lạnh nào vừa qua sông?

      […]