Thica.net

Mạng thi ca Việt Nam

Trang thơ Lưu Quang Vũ


  • Nói với con cuối năm


    […]

    Con bi bô với bàn ghế cỏ cây
    tập gọi tên các sự vật trên đời
    tập tin lời người lớn
    cha làm sao nói được
    những khổ đau lầm lạc trên đường
    các ác đen xì trong mỗi quả bom
    mang mặt đẹp nói cười khôn khéo
    Con hát ngọng nghịu
    “vịt dắt tay gà đi chơi”
    áp trán vào gò má thơ ngây
    cha bỗng thấy chẳng còn gì đáng sợ
    cha dạy con mến thương tất cả
    rồi tự con sẽ biết căm thù
    cha dạy con tin yêu từ ngọn cỏ
    rồi mai sau con sẽ nghi ngờ
    con sẽ trả lời những câu hỏi đời cha
    con cũng sẽ đặt nhiều câu hỏi mới

    […]

  • Bài hát trong một cuốn phim cũ


    […]

    “Ta đến làm gì ta sẽ đi tới đâu?”
    Các sinh viên cãi nhau
    Về ý nghĩa của tồn tại
    Em ngồi im lặng
    Cô đơn với chính mình.
    Tập an-bom em bỏ quên
    Hê Minh Uây đeo súng săn
    Chân dung Bô Voa ngày trẻ
    Cuốn sách viết từ thế chiến thứ hai
    Mọi chuyện quẩn quanh vẫn thế
    Điều chủ yếu chưa tìm ra
    Anh là gì của em
    Con người là gì đối với nhau?

    […]

  • Lá thu


    […]

    Em đi tìm thế giới của riêng em
    Tình yêu và nỗi khổ của riêng em
    Niềm tin lớn giữa cuộc đời vô lí
    Nghĩ về em bao buổi chiều lặng lẽ
    Tìm trong em bao khát vọng không ngờ
    Môi tôi run những lời nói dại khờ
    Em ẩn hiện sao còn xa lạ thế
    Tôi ảo tưởng quá nhiều ư? có lẽ
    Em cần gì gió lốc của đời tôi

    […]

  • Tiễn bạn


    […]

    Tinh mơ một thằng con giai râu rậm lên xe
    Không cô gái nào vẫy theo
    Ra tiễn chỉ có hai anh trông có vẻ dở người
    Ngồi uống một ấm trà ở ngã tư chợ Hôm
    Hẹn nhau viết thư rồi im lặng
    Xe chạy Khánh bỗng vội vàng căn dặn:
    “Đi đường cẩn thận
    Gặp nơi ẩu đả phải tránh cho xa
    Kẻo mang vạ vào thân”.
    Chiếc xe khuất phố
    Mây xám bay đầy trời.

  • Lý thương nhau


    […]

    Lý thương nhau
    Câu hát chiều dông trước
    Gà con cỏ ướt
    Chân vàng run run.
    Đã trót thương em
    Làm sao xa được
    Thôi em đừng khóc
    Đường dài nắng chang.
    Muốn bỏ đi tất cả
    Mặc trống đánh ngũ liên
    Mặc quan sai xuống thuyền
    Vứt bao vàng bẻ giáo
    Anh ở lại cùng em.
    Nếu đường đừng xa thế
    Nếu em chẳng mạ xanh lá bé
    Nếu anh không giếng thẳm rơi gầu.
    Ích chi đâu
    Đành ngoảnh mặt cúi đầu
    Thôi đừng thương mến nữa
    Thôi tiếng hát chớ nghẹn ngào trong gió
    Lý thương nhau…

  • Không đề (IV)


    Phố Hàng Buồm không còn một cánh buồm
    Phố Hàng Lược chẳng còn ai bán lược
    Phố Hàng Bạc những người thợ bạc
    Đã chết cùng đêm hội ngày xưa
    Chợ Mơ không còn mơ
    Cửa Hà Khẩu đã thành phố xá
    Qua Ngõ Trạm chẳng còn ai đổi ngựa
    Đường Cựu Lâu lầu cũ cháy lâu rồi
    Người ta uống bia hơi
    Dưới tấm dù xanh đỏ
    Phố Hàng Bài bán giầy da dép nhựa
    Đông Bộ Đầu thành bến ô tô…

    […]

  • Hoa tigôn


    Nhà văn xưa tôi yêu mến mê say
    Nay già lão được chính quyền sủng ái
    Lưng còng xuống quên cả lời mình nói
    Phản bội những điều trong cuốn sách thiêng liêng
    Bác tôi chỉ huy trinh sát trung đoàn
    Người anh hùng tuổi thơ tôi thán phục
    Nay thủ trưởng một văn phòng lớn
    Suốt ngày lau xe đạp chữa đèn pin
    Cô bé tôi yêu giờ đã lấy chồng
    Béo tốt càu nhàu tẻ nhạt
    Thằng bạn nhỏ cùng vui đùa thuở trước
    Cụt hai chân từ mặt trận lê về

    […]

  • Thơ gửi người tình cuối cùng


    […]

    Em sập cửa lại rồi
    Tôi đã nhận bao cái tát
    Của đời của bạn thân
    Em sập cửa lại rồi
    Tôi còn gì mà đau khổ nữa
    Chỉ biết tự mỉm cười
    “Chuyện như trong tiểu thuyết”
    Nhưng giờ đây một mình
    Như kẻ yếu hèn tôi bỗng khóc
    Ngoài kia sông Hồng mênh mông nước xiết
    Những cánh đồng nằm trong lũ lụt
    Những xóm làng tan hoang
    Những người chết đuối
    Những đê cao tưởng không gì phá nổi
    Bây giờ tan vỡ trong đêm
    Tôi còn gì mà đau khổ nữa em