Trương Chi
Vầng trăng em đứng giữa trời
Lỡ rơi ngàn mảnh gương ngời mặt sông
Ngày tràn đêm vỗ lên bông
Mình ta khua động cả dòng tịch liêu
[…]
Nhà thơ Mai Văn Phấn sinh năm 1955 tại Kim Sơn, tỉnh Ninh Bình, hiện sống và sáng tác tại thành phố Hải Phòng.
Hội viên Hội Nhà văn thành phố Hải Phòng, Hội Nhà văn Việt Nam.
Tác phẩm đã xuất bản:
Các tập thơ Firmament without Roof Cover, Seeds of Night and Day, Out of the Dark do Nxb. Page Addie Press của Anh Quốc xuất bản và độc quyền phát hành tại Hoa Kỳ, Canada, Anh, Úc và các nước châu Âu; đồng thời trên mạng phát hành sách của Amazon.
Tập thơ Bầu trời không mái che tái bản lần thứ 4, bổ sung bản Pháp ngữ, có tên Un Ciel Ouvert, do 2 dịch giả Bùi Thị Hoàng Anh và Jean-Michel Maulpoix chuyển ngữ; Nxb. Hội Nhà văn ấn hành năm 2013.
Thơ Mai Văn Phấn được giới thiệu trên các báo, tạp chí các nước: Thụy Điển, New Zealand, Anh quốc, Hoa Kỳ, Hàn quốc, Indonesia…
Giải thưởng:
Vầng trăng em đứng giữa trời
Lỡ rơi ngàn mảnh gương ngời mặt sông
Ngày tràn đêm vỗ lên bông
Mình ta khua động cả dòng tịch liêu
[…]
[…]
Nhặt được đồng xu cùn gỉ cuối sân
Ngỡ chạm phải tay mình ngày thơ ấu
Những dấu chân lún sâu như lỗ đáo
Từng kiếp người mở mắt… thấy đôi chân cò lội nước mênh mông
Nơi chó đá đầu làng sủa những con trăng
Có tiếng gọi nghe buồn như củi ướt
Thương quê nghèo mẹ tôi ra bến sông
Vớt những câu ca chưa tan vào nước
[…]
[…]
Con đang ăn gì trong mơ
Cha để chén lên cửa sổ
Khi lớn bằng cha bây giờ
Đáy chén chắc còn bão tố.
[…]
Thời gian nham nhở
Ngày lẫn vào đêm
Day dứt đi tìm
Nắm xương đồng đội.
Nào ai có hỏi
Phần cho tôi đâu
Đất ấm vào ngực
Trời yên trên đầu.
Ngọn gió đổi màu
Trườn qua cát bỏng
Người dễ thấp hèn
Lúc trời cao rộng.
[….]
[…]
Tuổi em như hoa dành dành
Hương bay đã mắc tơ mành nhện giăng
Ao người ta nước dung dăng
Vầng trăng em cất lên bằng vó thưa
Giấc mơ ủ xuống gáo dừa
Hoa cau còn rụng, vại mưa còn đầy
Đường trơn cây cỏ dang tay
Quang trành gót nhỏ đỡ gầy đồng xa.
[…]
[…]
Em ken vào anh mịn màng cỏ mọc
giàn hoa leo vươn tay quấn quýt
gọi đại dương mở miệng sông hồ
Dầu đèn và ngọn lửa nhỏ
tai nghe và tiếng sấm xa
làm bút mực chạy trên giấy trắng
chiếc cột cao dựng xuống nền nhà
con mãnh sư nuốt con thú nhỏ
thép ra lò, đá núi nung vôi
Gọi trái xanh níu cành chín rục
mặc con dơi treo mình ngủ trong chiều muộn
gió tràn về vi vút bông lau
[…]
Gần em nghe trăng lên
ngồi trong quả chuông ánh sáng
áo em thành áo anh
tóc em thành tóc anh
vai em thành vai anh
hơi em thành hơi anh
tay em thành tay anh…
Gần em cho mưa bay
cỏ dưới chân đang hàn gắn thế giới
dòng sông em tắm mát cánh đồng
chân dài em chao nghiêng mặt đất
vòm ngực em dâng tới đỉnh trời
hơi thở em thổi tung bờ bãi
làn môi em nghiền anh thành bụi
[…]
[…]
Biết ơn sợi tóc trên đầu
Buộc ta vào những nhiệm mầu khói sương.
[…]
Cánh chim vừa liệng dao cau
Dòng sông đã ngậm bã trầu phù sa.
[…]
[…]
Sen tàn chờ gió rung chuông
Mưa như dây níu con đường vào chân
Hồn hoa ngủ giữa tay cầm
Mắt người khóc tựa ướt đầm cánh ong…
Ðem thời gian bắc cầu vồng
Gieo cơn mưa xuống cánh đồng tuổi thơ.
Hoá thân giọt nước mùa hè
Một đêm trở gió bay về với thu
[…]
Anh vừa đọng xuống thu gầy
Ðã đông thành đá phủ đầy rêu xanh.