Giấc mơ tôi
[…]
Tôi thấy tôi ngồi hát
Đất trời lên men lấm láp bước trần
Cánh cửa mở tung mùa xuân
Rãnh nước chảy và cỏ gà xanh biếc
Chưa từng dại khôn
Chưa từng giá rét
Chưa từng tuổi thơ áo nâu
Chưa từng mưa cãi ngọn bí bầu
[…]
Nhà thơ Ngân Vịnh tên thật là Phùng Ngân Vịnh. Ông sinh năm 1942, quê quán ở Thạch Đà, Mê Linh, Vĩnh Phúc (nay thuộc Hà Nội) hiện sống tại đường Ba Đình, thành phố Đà Nẵng. Từ năm 1986 ông là hội viên Hội Nhà văn Việt Nam.
Năm 1962 Ngân Vịnh học hết phổ thông trung học ở trường Trần Phú Vĩnh Yên. Ông vào bộ đội tháng 4 năm 1963, là lính Sư đoàn 2 Quân giải phóng Khu 5, chiến đấu ở chiến trường quân khu V từ tháng 2 năm 1964, đã tham gia những trận đánh nổi tiếng như Ba Gia, Vạn Tường với chức vụ trung đội trưởng súng cối 82 ly. Năm 1967 ông được điều về Cục Chính trị Quân khu làm phóng viên và biên tập viên tạp chí Văn nghệ Quân giải phóng miền Trung Trung Bộ. Tháng 4 năm 1978 tham gia chiến tranh biên giới Tây Nam và chiến đấu tại Campuchia với chức vụ Trợ lý tuyên huấn sư đoàn. Tháng 1 năm 1984 ông về hưu với cấp bậc Đại úy.
Ngân Vịnh đã đạt giải nhì cuộc thi thơ tạp chí Văn nghệ Quân đội 1984 (bài Tự khúc), giải nhì cuộc thi thơ báo Phụ nữ 1994.
Tác phẩm đã xuất bản:
Giải thưởng văn học:
[…]
Tôi thấy tôi ngồi hát
Đất trời lên men lấm láp bước trần
Cánh cửa mở tung mùa xuân
Rãnh nước chảy và cỏ gà xanh biếc
Chưa từng dại khôn
Chưa từng giá rét
Chưa từng tuổi thơ áo nâu
Chưa từng mưa cãi ngọn bí bầu
[…]
Bố nằm trong mộ âm thầm
Chỉ còn có cỏ là gần bố thôi
Dại khôn trả lại cõi người
Cả lời vàng đá, cả lời trăng hoa
[…]
[…]
Nỗi buồn không ngọn lửa nhen
Màn đêm chốt cửa cài then chân trời
Mình anh hết đứng lại ngồi
Nhổ ba cọng cỏ cột đôi dép mòn.