Thica.net

Mạng thi ca Việt Nam

Trang thơ Nguyễn Đức Sơn


  • Quê hương


    […]

    dù sao cũng là xứ sở
    đói nghèo đừng lạt tình thương
    mười năm không cúng không giỗ
    dì về ấm lại khói hương

    tháng bảy dì về đơm nhãn
    nhớ mang ra ít giạ chiêm
    ở đây làm gì có bán
    thấy người ta ăn bắt thèm.

  • Tôi thấy mây rừng


    Một ngày đau khổ chín trong tôi
    Tôi đến bên cây lẳng lặng ngồi
    Cây thả trái sầu trên nước lắng
    Mặt hồ tan vỡ ánh sao trôi

    Thôi nhé ngàn năm em đi qua
    Hồn tôi cô tịch bóng trăng tà
    Trời sinh ra để chiều hôm đó
    Tôi thấy mây rừng bay rất xa

  • Một mình nằm thở đủ kiểu trên bờ biển


    Đầu tiên tôi thở cái phào
    Bao nhiêu phiền não như trào ra theo
    Nín hơi tôi thở cái phèo
    Bao nhiêu mộng ảo bay vèo hư không
    Sướng nên tôi thở phập phồng
    Mây bay gió thổi trời hồng muôn năm
    Mai sau này chỗ tôi nằm
    Sao rơi lạnh lẽo âm thầm biển ru.

  • Bọt nước


    Tôi dòm đời khi tuổi sắp hai mươi
    Nhìn trước nhìn sau thấy rõ ràng
    Những người đi trước sầu đeo nặng
    Những người đi sau sầu không tan

    Tôi dòm đời khi tuổi sắp hai mươi
    Thấy hay hay nhưng làm sao cười
    Như chuyện lớn lên rồi có vợ
    Cuối đời về đất lạnh nằm xuôi

    […]

  • Giữa mùa nắng vàng


    Giữa mùa nắng vàng hiu hắt
    Về đây đôi mắt dịu hiền
    Về đây cả bàn tay đẹp
    Đi tìm thăm xứ người em

    Ngõ hẹp lối vào gác trọ
    Chiều trưa nhạt nắng bên thềm
    Bỗng dưng sao lòng se thắt
    Vương vương đếm mấy nỗi niềm

    Gặp nhau sao mà không nói
    Tuổi hiền mà cũng lao đao
    Ơ kia làm sao chị khóc
    Tình em vẫn như dạo nào

    Chị bảo rằng đây mưa nắng
    Bốn mùa em có buồn không
    Em cười làm sao cay đắng
    Chị ơi lệ ở trong lòng

    […]

  • Trên bờ hư không


    Một đêm sao ở trên rừng
    Đua nhau rụng xuống chào mừng nhân gian
    Hồn tôi cây cối liên hoan
    Rưng rưng tôi thấy trăm ngàn ước mơ
    Tuổi vàng suối mộng trời thơ
    Lớn lên tôi chết trên bờ hư không.