Thica.net

Mạng thi ca Việt Nam

Trang thơ Nguyễn Khắc Thạch

Nguyễn Khắc Thạch

Nhà thơ Nguyễn Khắc Thạch sinh năm 1948 tại làng Diệu Ốc, xã Phúc Thành, huyện Yên Thành, tỉnh Nghệ An. Mồ côi cha từ khi còn nằm trong bụng mẹ, rồi mẹ phải đi bước nữa ở một vùng quê khác, Nguyễn Khắc Thạch lớn lên một mình. Thời cải cách ruộng đất bên nội, bên ngoại đều bị quy địa chủ, nên gia đình đã khuynh gia bại sản, nhà thơ phải chịu cảnh kiếm ăn đói khát và rách rưới của tuổi mồ côi buồn thảm.

Năm 15 tuổi, Nguyễn Khắc Thạch lên ở với người chị họ ở làng Sẻ, xã Nghĩa Đồng huyện Tân Kỳ, kiếm sống bằng nhiều công việc nặng nhọc như vào rừng đốn gỗ, gánh đất, cày ruộng, be bờ, đắp đập, đốt than, gặt lúa, rèn sắt. Thời gian này ông theo học âm nhạc tại nhà ông giáo Nguyễn Sĩ Ngọ ở làng Sẻ. Lúc học cấp 3, Nguyễn Khắc Thạch đã biết chơi violon, đàn bầu, đàn nhị. Vì đam mê violon, sau này nhà thơ quyết cho con trai đi học violon. Con trai ông đã trở thành một nhạc công chơi violon của Dàn nhạc giao hưởng Việt Nam.

Tốt nghiệp trường kinh tế kế hoạch, trải qua khá nhiều công việc, nhưng với duyên nợ và đam mê thơ ca, cuối cùng Nguyễn Khắc Thạch về công tác tại Tạp chí Sông Hương và giữ chức Tổng biên tập của tạp chí này cho đến khi nghỉ hưu.

Các tác phẩm:

  • Dòng sông một bờ (1988)
  • Trước vườn xưa
  • Nơi ta sẽ về (1993)
  • Mưa hai mặt (2002)
  • Giải thưởng văn chương:

  • Giải thưởng Văn học Nghệ thuật Cố Đô

    • Gửi Nguyễn Trọng Tạo


      Thời anh sống mỏi nhiều câu hỏi mệt
      Đến thời tôi chín bỏ làm mười
      Biên chế cõng mấy nhà thơ tầng trệt
      Ăn nói cao hơn tầm thước con người

      Thời tôi sống ruồi nhặng sành mâm cỗ
      Họ hàng tôm vẫn lộn đít lên đầu
      Chó ngoại hết thời ra kiếm ăn hè phố
      Trẻ bụi đời lòng cạn mắt sâu

      Thời tôi sống vô cảm điều trông thấy
      Dọc đường quan mặt nạ mặt tiền
      Những thầy tu hành đạo trên xe máy
      Hẳn đường về cõi Lạc có gần thêm

      […]

    • Gói


      Trời tròn lưng bánh tét
      Đất vuông lòng bánh chưng
      Dân nghèo thương ngày Tết
      Gói đất trời rưng rưng…

    • Thời gian


      Thời gian như người thợ săn
      Khi ta trốn vào hốc cây hang đá
      Thời gian như người quăng chài
      Khi ta nhởn nhơ sông ngòi biển cả
      Thời gian sẽ là ngọn lửa
      Khi ta trở về làm cọng cỏ khô

      Thời gian là vàng con tằm ươm tơ
      Là bài ca con ve sầu lột xác
      Thời gian là sợi tóc
      Bạc trong đêm

      […]

    • Cô đơn


      Đuổi mà chi
      Rồi tôi đi
      Mặt đất còn dư đá mọc

      Chờ mà chi
      Rồi tôi sẽ chết
      Tôi biết xoá em bằng một cô gái khác

      Trốn mà chi
      Khoảng cô đơn còn rộng hơn mặt đất
      Tôi đi rồi
      Em đứng khóc
      Sau mưa…

    • Dòng sông một bờ


      Có một dòng sông mang tên em,
      Dòng sông anh tự đặt
      Xin mùa thu chiếc lá làm thuyền.

      Có một dòng sông trôi vào lãng quên,
      Nước trong như nước mắt
      Điều chưa có mà sao thấy mất?

      Có một dòng sông chỉ có một bờ,
      Phía bờ kia quay mặt.
      Dòng sông anh không qua được bao giờ…