Sắc nhớ
[…]
Bầy sẻ cũ đã cùng em đi mất
Hiên xưa thèm đến khát một lời chim
Tôi lặng lẽ thả khói vào mây xám
Nhận ra hoa vàng sắc nhớ im lìm.
Nhà thơ Nguyễn Liên Châu còn có các bút danh khác là Bùi Hữu Miên, Hồ Quốc Nhạc, Hắc Ngưu; tên thật là Bùi Tấn Tiến, sinh năm 1955; quê nội ở Hải Phòng, quê ngoại ở Thừa Thiên – Huế. Ông sinh ra và lớn lên tại Đà Lạt, chuyển về Sài Gòn sinh sống từ sau năm 1975.
Hiện nay ông là Giám đốc Công ty trách nhiệm hữu hạn Tuổi Ngọc, từng thực hiện các tủ sách, tập san, tạp chí: Tuổi Hồng, Sinh Viên, Hoa Niên, Gieo & Mở, Văn Chương, Mỹ Thuật Thời Nay, Mỹ Thuật Cười, Áo Trắng, Tuổi Ngọc, Hạnh Ngộ, Văn Tuyển…
Tác phẩm chính:
[…]
Bầy sẻ cũ đã cùng em đi mất
Hiên xưa thèm đến khát một lời chim
Tôi lặng lẽ thả khói vào mây xám
Nhận ra hoa vàng sắc nhớ im lìm.
[…]
Cám ơn em… Mảnh vỡ chiếc gương xuân còn sót lại.
Cho tôi soi, và tìm thấy lại mình.
[…]
Ma là người. Người là ma
Ta là ai? Ai là ta? Đoạn trường…
Một mai xác chỉ còn xương
Hồn vất vưởng cõi trần truồng trẽn trơ
Âm dương lẩn quẩn bến bờ
Sống ghé chết dạt hư vô kiếp người
Nghĩa tình đọng một chút vui
Sân si hóa thạch ngậm ngùi nhân gian
Lời nguyền man dại hóa vàng
Vết dao thốc ngược bàng hoàng cõi thiêng
Đất trời vần vũ chao nghiêng
Bể dâu đoạn nỗi lại liền bể dâu
[…]
[…]
Chạm thu, nắng úa hiên ngồi
Vàng phai ngọn lá ngang trời nhớ thương
Chiều nay áo trắng lạ thường
Cúc xưa giờ nở lạc vườn nhà ai?
Em xa, như tiếng thở dài
Đường tôi quạnh quẽ hai vai cỏ gầy
[…]
[…]
Tiếng đàn mê muội tỉnh say
Ly tình quá nhỏ buồn này quá sâu
Ngỡ rằng anh chết không đâu
Tiếng ngàn năm, tiếng ngàn sau nhắc hoài
Cụng cùng anh nỗi bi hoài
Trôi đi tiếng hát nhạt phai tiếng đàn
Ừ thì cũng một âm vang
Nuối gì mà níu trăng ngàn đêm nay
[…]
Đặt buồn lên võng ru hời
Nỗi man mác tựa mây trời long đong
Nỗi rưng rức mãi phiêu bồng
Nỗi nhung nhớ cứ vơi xong lại đầy
Ẵm buồn lên dỗ khôn khuây
Lòng thương nặng trĩu hai tay tình buồn
[…]