Nhớ
[…]
Mẹ ngơ ngác nhìn bần rụng
Con lẻ giữa vầng trăng đôi
Trăng soi một mình trên nước
Nước trôi mất tiếng cha cười
Gió lạnh nhàu cánh lan trắng
Đêm nay không cha thật rồi
Gió luồn quanh bờ ao vắng
Ba phần trăng khuyết mẹ tôi
Nhà thơ Phan Ngọc Thường Đoan tên thật là Nguyễn Thanh Bình, sinh năm 1955 tại Quảng Nam, nguyên quán ở Vĩnh Long. Hiện đang công tác tại báo Văn nghệ Thành phố Hồ Chí Minh. Hội viên Hội Nhà văn Việt nam, Hội Nhà văn Thành phố Hồ Chí Minh.
Tác phẩm đã xuất bản:
[…]
Mẹ ngơ ngác nhìn bần rụng
Con lẻ giữa vầng trăng đôi
Trăng soi một mình trên nước
Nước trôi mất tiếng cha cười
Gió lạnh nhàu cánh lan trắng
Đêm nay không cha thật rồi
Gió luồn quanh bờ ao vắng
Ba phần trăng khuyết mẹ tôi
[…]
Con nhớ mẹ ngồi hong tóc
Mắt buồn dõi tận trời xa
Thương mùa trầu vừa héo lá
Và hàng cau lão tàn hoa
[…]
Thôi ta bỏ núi về sông
Hái bần chua với ròng ròng mùa mưa
Bẻ bông so đũa cuối mùa
Lượm mù u rụng vườn trưa nắng tàn
[…]
Rơi lại phía sau là chiếc lá
Rơi lại phía sau là cơn gió
Rơi lại phía sau là nỗi nhớ
Cày đêm trắng vỡ tung
[…]
[…]
Khói thuốc cay và cà phê đắng
Cơn đau màu men ngà
Buổi sáng ngồi một mình
Uống cạn kiệt
Lạ
Quen!