Nghiêng nón
[…]
Em nghiêng nón khuất vào đầu lối rẽ
Tà áo em lưu luyến vẫy anh theo
Bước nhẹ nghe em kẻo động vỡ tơ chiều
Kẻo hoàng hôn ngại ngùng dâng sắc tím
[…]
[…]
Em nghiêng nón khuất vào đầu lối rẽ
Tà áo em lưu luyến vẫy anh theo
Bước nhẹ nghe em kẻo động vỡ tơ chiều
Kẻo hoàng hôn ngại ngùng dâng sắc tím
[…]
[…]
Có phải không Tố Chân
Lời yêu nhau đầu tiên là nước mắt
Lời tin nhau dài lâu là sự thật
Trong suốt hồn ta
Như một bài hoan ca
Của đàn họa mi ngập ngừng buổi sáng
[…]
Có phải không Tố Chân
Tháng tám năm nào anh cùng bạn bè bị bắt
Những lá thư tình em gửi qua cửa ngục
Vo tròn trong gói xôi thơm
Và em gửi lời hôn anh bí mật
Trong bao thuốc xanh nét chữ rất tròn
Có phải không Tố Chân
Mùa đông năm nào anh trong lao xá
Tay run mở gói nhận khăn quàng
Em đan những đêm vội vã
Từng mũi nhớ thương
Làm sao anh quên được
Chiếc khăn tay run rẩy sau tường
Trời mưa… Từ giã
[…]
[…]
Bây giờ con sống đây bên những người đã chết
Bên những người đang chết
Cuộc sống mù lòa giữa mặt trời đen
Con mang máng thấy mình còn sống
Khi ngồi âm thầm đếm nhịp trái tim
Và con đếm nhịp trái tim
Trong cơn hấp hối
Những nhịp im lìm như móng chân rắn mối
Bước vào trong nỗi ăn năn
Những nhịp băn khoăn
Như những lá rơi tình đầu chờ đợi
Những nhịp giận dỗi
Thuở con thơ đòi mẹ bế bồng
Những nhịp ngoan hiền như gió thoảng bờ sông
Căn nhà mình, mẹ con cơm cá
Và con rùng mình những âm thanh lạ
Xoáy tròn trong mỗi thớ tim
Con nghe tiếng kêu la của bà mẹ đi tìm
Quờ quạng xác con trong căn nhà gạch vụn
[…]