Thica.net

Mạng thi ca Việt Nam

  • Bởi vì không thể quên

    […]

    Chúng ta đã nhiều lần chết đi dù vẫn đang tồn tại giữa bao người
    khi nhìn thấy nhau nhưng không cách nào bước tới
    khi lướt qua nhau và nghe rõ nhịp tim của người kia đau nhói
    khi rời xa nhau mà ngay cả ánh mắt cũng không bước đi nổi
    xót xa nào hơn…

    Người có biết mình mắc nợ chính bản thân mình
    cứ mãi loay hoay tìm cho ra một điểm tựa
    không phải con người này, không phải ngôi nhà này… mà là ở nơi đó
    với một vòng tay bao dung!

    […]

  • Xích đu treo im lặng

    Có một chiếc xích đu ở đâu đó trong cuộc đời…

    Người ngồi đó và ao ước trong từng ấy tháng năm
    thấy một người ngồi trên chiếc xích đu và đọc sách
    chỉ như thế đã là hạnh phúc…

    Chỉ như thế ngôi nhà mới có thể nhìn thấy nắng
    chỉ như thế những ly tách mới có niềm vui chạm vào môi một người đang khát
    chỉ như thế cánh cửa mới tin mình còn cần thiết
    để chờ một bàn tay đến mở ra…

    […]

  • Gửi tình yêu

    […]

    Gửi tình yêu vào đất
    Được hoa trái đầy cành
    Gửi lên trời cao rộng
    Sẽ được ngọn gió xanh

    Ta trao cả cho anh
    Một tình yêu cháy bỏng
    Như một cánh buồm xinh
    Hiến mình cho biển rộng

    Ta đã gửi cho anh
    Một con tim dào dạt
    Và anh trả cho ta
    Nỗi buồn đau tan nát!

    Ta muốn ôm cả đất
    Ta muốn ôm cả trời
    Mà sao không yêu trọn
    Trái tim một con người?

  • Tìm người ở giữa hội Lim

    Lạc nhau tự điệu dân ca
    Phải tìm đến hội, để mà tìm nhau…
    Người đông thấy những chỏm đầu
    Nào nhìn ra cánh áo nâu mà tìm?
    Hội Lim mở giữa đồi Lim
    Người nay cứ thích đi tìm người xưa!
    Có gì đâu mấy hạt mưa
    Áo em đã ướt sao chưa gặp người?
    Liền anh, liền chị liền đôi
    Chẳng còn ai lẻ, cho tôi đi cùng?

    […]

  • Mây và sóng

    Mẹ ơi, kìa ai đang gọi con trên mây cao.
    Họ bảo: “Chúng ta vui chơi từ tinh mơ đến hết ngày
    Chúng ta giỡn với sớm vàng rồi lại đùa cùng trăng bạc”
    Con hỏi: “Nhưng mà làm thế nào tôi lên trên ấy được ?”
    Họ trả lời: “Con hãy đi đến hết cõi đất, rồi giơ tay lên trời con sẽ bay bổng lên mây”
    Nhưng con nói: “Mẹ tôi đợi tôi ở nhà, tôi có lòng nào bỏ được mẹ tôi”
    Họ bèn mỉm cười, và lơ lửng họ bay đi mất
    Nhưng con biết trò chơi còn hay hơn của họ
    Con làm mây nhé, mẹ làm mặt trăng,
    Hai tay con ôm mặt mẹ, còn mái nhà ta là trời xanh

    […]

  • Nói với con cuối năm

    Tác giả:

    […]

    Con bi bô với bàn ghế cỏ cây
    tập gọi tên các sự vật trên đời
    tập tin lời người lớn
    cha làm sao nói được
    những khổ đau lầm lạc trên đường
    các ác đen xì trong mỗi quả bom
    mang mặt đẹp nói cười khôn khéo
    Con hát ngọng nghịu
    “vịt dắt tay gà đi chơi”
    áp trán vào gò má thơ ngây
    cha bỗng thấy chẳng còn gì đáng sợ
    cha dạy con mến thương tất cả
    rồi tự con sẽ biết căm thù
    cha dạy con tin yêu từ ngọn cỏ
    rồi mai sau con sẽ nghi ngờ
    con sẽ trả lời những câu hỏi đời cha
    con cũng sẽ đặt nhiều câu hỏi mới

    […]

  • Có một bài thơ không bươm bướm

    Tác giả:

    […]

    Có những lúc lòng buồn anh tự hỏi
    Liệu lòng tin có cần chứng minh thư?
    Ví dụ như em lỡ độ đường và anh dừng xe lại
    Em có… mà thôi!…
    Anh đã có những ngày buồn như thế
    Trang thơ viết ra không có nổi chú bướm vàng
    Nhưng anh vẫn tin một hôm nào xuống phố
    Còn gặp những lòng người hóa bướm bay sang…

  • Cỏ hoa cần gặp

    Tác giả:

    […]

    Anh sợ vật giá leo thang nhưng cũng lo vầng trăng không mọc nữa đêm rằm
    Hay sợ trăng đã mọc rồi mà đầu anh vẫn cúi
    Bởi trái tim mình đã thành đá tảng rêu phong
    Nên anh vẫn muốn nói cùng em về hoa cỏ
    Ta xanh xao – nhưng hãy rất con người
    Ta phẫn nộ – nhưng chớ thành trái độc
    Ai vấp ngã ven đường, không một giọt lệ rơi
    Không một giọt lệ rơi vì mắt nhìn ráo hoảnh
    Vì mắt đã lạnh tanh những dung tục đời thường
    Nên anh cứ muốn nói hoài về hoa cỏ
    Để còn biết giật mình khi chạm một làn hương