Thica.net

Mạng thi ca Việt Nam

  • Trừ đi

    Tác giả:

    Sau này anh đọc thơ tôi nên nhớ
    Có phải tôi viết đâu? Một nửa
    Cái cần viết vào thơ, tôi đã giết đi rồi!
    Giết một tiếng đau, giết một tiếng cười,
    Giết một kỷ niệm, giết một ước mơ,
    Tôi giết cái cánh sắp bay…trước khi tôi viết
    Tôi giết bão táp ngoài khơi cho được yên ổn trên bờ
    Và giết luôn mặt trời trên biển,
    Giết mưa và giết cả cỏ mọc trong mưa luôn thể
    Cho nên câu thơ tôi gày còm như thế
    Tôi viết bằng xương thôi, không có thịt của mình.
    Và thơ này rơi đến tay anh
    Anh bảo đấy là tôi?
    Không phải!
    Nhưng cũng chính là tôi – người có lỗi!
    Ðã giết đi bao nhiêu cái
    Có khi không có tội như mình!

  • Tiếng ru

    Tác giả:

    Con ong làm mật yêu hoa
    Con cá bơi yêu nước, con chim ca yêu trời
    Con người muốn sống con ơi
    Phải yêu đồng chí, yêu người anh em.

    Một ngôi sao chẳng sáng đêm
    Một thân lúa chín chẳng nên mùa vàng.
    Một người, đâu phải nhân gian?
    Sống chăng, một đống lửa tàn mà thôi!

    […]

  • Các vị La Hán chùa Tây Phương

    Tác giả:

    […]

    Các vị ngồi đây trong lặng yên
    Mà nghe giông bão nổ trăm miền
    Như từ vực thẳm đời nhân loại
    Bóng tối đùn ra trận gió đen.

    Mỗi người một vẻ, mặt con người
    Cuồn cuộn đau thương cháy dưới trời
    Cuộc họp lạ lùng trăm vật vã
    Tượng không khóc cũng đổ mồ hôi.

    Mặt cúi mặt nghiêng, mặt ngoảnh sau
    Quay theo tám hướng hỏi trời sâu
    Một câu hỏi lớn. Không lời đáp
    Cho đến bây giờ mặt vẫn chau.

    […]