Thica.net

Mạng thi ca Việt Nam

  • Đôi mắt nào linh hiển

    […]

    Mùa đông đã về rồi đó nhỏ.
    Anh lặng mình thấm thía tiếng chuông
    Làm cây thông già đứng lặng hưởng mù sương
    Còn bao nhiêu đèn và bao nhiêu nến
    Hãy một lần mang ra thắp hết
    Hãy một lần khôi phục lại, niềm vui

    Đôi mắt nào của Chúa ở lòng tôi
    Nhỏ ơi, ơi nhỏ, và nhỏ ơi…

  • Hồng trần

    Em mùa thi diện cũng xênh xang
    Áo mới còn bay mùi tơ hàng
    Ta tiếc dùm ai từng sợi tóc
    Rụng lẻ loi sầu trên vai ngang

    Em mùa thi khua đôi guốc cao
    Bàn chân Nam Định rất chiêm bao
    Ta sợ bùn đen vây nếp chỉ
    Bởi vì tháng bảy có mưa mau

    Em mùa thi mơn như trái cam
    Con mắt kiêu kỳ rất Việt Nam
    Ta đợi hôm nào em chợt khóc
    Dù đượm u hoài hay hân hoan

    […]

  • Cho đáng đời ai

    Ờ bạn nào đâu có nghịch ngầm
    Cười duyên lần lữa chẳng hồi âm
    Ừ, tôi cũng thấy cô… ngoan lắm
    Dài cổ tại người – bộ tại em?

    Ờ bạn nào đâu có khó thương
    Cười ngây thơ kéo hẹn nhì nhằng
    Ừ, tôi cũng thấy cô… khờ lắm
    Ai chết tại người – cho chết luôn!

    Ờ cá vàng đâu có lửng lơ
    Yểu điệu trời cho đẹp nhởn nhơ
    Người ta cáu kỉnh vì nôn nóng
    Ai nhận bà con phải ráng chờ!

    […]

  • Cho nhỏ ngày thi

    […]

    Ta tưởng tượng nếu nhỏ mà thi rớt
    Nhỏ sẽ buồn như những lá thu bay
    Lệ thắm nồng ướt đẫm chiếc khăn tay
    Như có dạo nhỏ buồn ta phải đỗ

    Ta tưởng tượng nếu nhỏ mà thi đỗ
    Nhỏ có mừng chưa chắc đã hơn ta
    Nụ nhỏ cười sẽ rực rở như hoa
    Nỗi sung sướng ửng hồng đôi má đỏ

    […]

  • Hai hàng me ở đường Gia Long

    Hôn rách mặt mà sao còn nghi ngại?
    Nhớ điên đầu sao cứ sợ chia tan?

    Mỗi lòng người một lý lẽ bất an
    Mỗi cuộc chết, có một hình thức, khác
    Mỗi đắm đuối có một mầm gian ác
    Mỗi đời tình, có một thú, chia ly

    Chiều nắng âm thầm chào biệt lũ lá me
    Lá me nhỏ, như nụ cười hai đứa, nhỏ
    Tình cũng khó theo thời cơm áo, khó
    Ta dìu nhau đi dưới bóng nợ nần

    […]

  • Chở em đi học trường đêm

    […]

    Đèo nhau qua đoạn đời này
    Cầu Trương Minh Giảng nghe đầy hoàng hôn
    Mưa rỉ rả, mưa nguồn cơn
    Mưa đâm lóc thịt, mưa dầm thuộc da…
    Chở em đi học mưa nhòa
    Đường loang loáng nước lập lòa loáng cây
    Lạnh vừa đủ siết vòng tay
    Run đi em để sau này… nhớ nhau…
    Chở em sa vũng lầy nào
    Về nhà nói mẹ qua cầu sẩy chân!

  • Nếu không muốn đi hết con đường

    Nếu không muốn đi hết con đường…
    Thì nên dừng lại trước lúc kịp hoàng hôn
    không ai bắt ta phải sống cuộc đời cho người khác
    muôn triệu tình yêu có muôn triệu lần đích đến
    làm ơn đi mà!
    Khi ta khóc không cần ai lau nước mắt cho ta?
    khi ta cười không cần ai chia sẻ?
    cần một quãng đời tự do hơn là cần một hơi ấm mặc cả
    hãy thử cắn chặt môi…
    Giữa mùa đông đôi khi một cơn bão tuyết còn quí hơn một đốm lửa trong tim người
    Giữa nỗi đau biết đâu lại tìm ra một sự bình yên khác
    Giữa đêm đen cũng phải đến lúc tự ta làm ra ánh sáng
    Giữa những ngày qua phố đôi khi cần một lần lạc bước
    đi khỏi cuộc đời của mình…

    […]