Tội tình chi
[…]
thôi không hẹn
lỡ mai trời chẳng tạnh
tội tình chi con nhện giăng tơ
nước Tào Khê có bao giờ trở lại
mà em còn trông ngóng nẻo về xưa?
[…]
thôi không hẹn
lỡ mai trời chẳng tạnh
tội tình chi con nhện giăng tơ
nước Tào Khê có bao giờ trở lại
mà em còn trông ngóng nẻo về xưa?
[…]
Em gánh nước về men dốc đứng
Lá tre theo gió quyện chân người
Buồm ngang tầm mắt thuyền lên ngược
Câu hò sông Mã chuyến đò xuôi.
[…]
[…]
Mình từng lên ngọn sông đào
Tiễn ta vượt khúc ca dao đường đời
Đèo cao dốc thẳm mù khơi
Hãy còn nhớ một thương mười ở đây
Bước ta vơi, bước mình đầy
Nương nhau cho rộng tháng ngày nhân gian
Đường này con trẻ ríu ran
Hai ta lẫm chẫm bên hàng cây cao.
[…]
Mặt lá nhìn ngửa
Mặt người nhìn ngang
Mặt loài thú lang nhìn xuống
Khi ta còn nhìn lên kính ngưỡng
Khi ta còn cúi xuống khẩn cầu
Ta vẫn tự tạo ra mình bằng những dáng đau
Vành môi cong hình lá lúa
Đòn gánh mấu liền níu giữ cổ quang
Một trăm dáng vòng
Một ngàn hình cong
Vẫn không tìm ra đốt đau của mẹ
Con sâu đen đục vào lõi mía
Làm thành lỗ đau đỏ au
Con chỉ là con, con đã biết đâu
Phải đến lúc đời con sinh nhánh
Con mới rõ trên vòng cong cột sống
Đốt xương nào sâu đục mẹ ơi
[…]
[…]
Da xương bào cật tre mòn
Trăm năm mẹ gánh đời con qua đèo
Gánh yêu thương, gánh khổ nghèo
Gánh mơ ước lẫn gieo neo đi – về…
[…]
[…]
Thành phố này – Tôi yêu!
Nơi trú ngụ những con tàu
Như đàn cá voi khổng lồ cặp bến
Sườn tàu còn ướt nồng vị biển
Ðêm ngủ còn nghe tiếng dây xích vặn mình.
Thành phố cần lao
Xăm xắn dáng đi người thợ
Ngoài sông – Từ chiếc cần cẩu nổi
Cũng mang dáng cái vạc cái cò ngày đêm lặn lội
Những tiếng động ì ầm dậy trước cả bình minh
Tôi quen nghe như tiếng tâm tình.
[…]
Con gái nhà dòng, lấy chồng kẻ chợ
Tiếng có miếng không, được chăng hay chớ
Mặt nhẵn nhụi, chân tay trắng trẻo, ai dám chê rằng béo rằng lùn,
Người ung dung, tính hạnh khoan hoà, chỉ một bệnh hay gàn hay dở.
[…]
Ý đã cao mà bút đã tinh
Nòi si vạn thuở một dây tình
Cảm thông đến cả trời Nam quốc
Luân lạc riêng gì gái Bắc kinh
Hạt bụi nhớ quên lòng đại khối
Hoa đèn thức ngủ bướm Trang sinh
ấy ai soi tấm gương “tài lụy”
có thấy hồn ai nhập bóng mình?
Ôi Thúy Kiều xưa khóc Đạm Tiên
Hoàng lang giờ lại khóc Tiên Điền
dây thông cảm buộc từ ba kiếp
sổ đoạn trường ghi chẳng một tên
xác mới đây còn thân cũ nhớ
trời xanh đâu chỉ má hồng ghen
bốn trăm năm lẻ tình khôn dứt
lệ trước mồ chưa ráo trước đèn.
[…]
Trong tiếng khóc chào đời của tôi
Có mùi thơm cỏ mật
Trong tiếng cười thứ nhất
Có hương vị cỏ gừng
Lần đầu xòe đôi mắt
Gặp cỏ gà rưng rưng
Rồi khi tôi đi học
Cỏ trong trang sách dày
Khi mái tóc tôi lần đầu biết bay
Nhiều loài cỏ đều hoá thành con gái
Trong mối tình tôi lần đầu vụng dại
Có hương cỏ mặt trời
[…]
[…]
Đi tìm dấu chân thuở trước
Biển ru trắng khúc dã tràng
Ta gặp ta trong vỏ sò đọng nước
Ơi hời trời đất mênh mang…