Bỡn Ấm Kỷ
Ấm Kỷ này đây, tớ bảo này
Cha con mày phải cái này cay!
Thôi đừng điếu tráp nghênh ngang nữa,
Thằng tiểu Phù Long bá ngọ mày.
Ấm Kỷ này đây, tớ bảo này
Cha con mày phải cái này cay!
Thôi đừng điếu tráp nghênh ngang nữa,
Thằng tiểu Phù Long bá ngọ mày.
[…]
Tiếng chuông xưa bừng sống lại trong tôi
Tiếng chuông xưa kìa tuổi dại ta ơi
Chuông òa vỡ trong tôi nghìn tiếng nói
Những mảnh đồng đen như da đêm tối
Những mảnh đồng đen như tiếng cựa mình
Những mảnh đồng đen như máu phục sinh
Những mảnh đồng đen kề nhau bước tới
[…]
Con chim chiền chiện
Bay vút vút cao
Lòng đầy yêu mến
Khúc hát ngọt ngào.
Chim bay, chim sà
Lúa đầy bụng sữa
Đồng quê chan chứa
Những lời chim ca.
Bay cao, bay vút
Chim biến mất rồi
Chỉ còn tiếng hót
Làm xanh da trời.
[…]
Mắt rưng rưng, dò đọc từng dòng
Gặp điệp khúc Tháng Hai năm Bảy chín
Lời vĩnh biệt nhói trời Pha Long.
[…]
Em về thăm chị chiều nay
Phơ phơ gò đất nẻo ngày chông chênh
Nắng xiên khoai hắt qua ghềnh
Gió hoang vu giữa bồng bềnh dòng trôi
Đã toan về đất tránh trời
Vẫn đeo lay lứt mảnh đời trầm luân
Đã làm một cuộc hóa thân
Đá vàng cược lấy tuổi xuân lỡ làng.
Bão tan dâm bụt nở xòe
Dậu thưa ngồng cải cuối hè trổ hoa
Áo bào chưa kịp tãi ra
Ngõ nay xào xạc, sương sa rợn người
Chốn quê một dải bời bời
Sông quê bên lở bên bồi đục, trong
Khúc sâu sâu, khúc nông nông
Thuyền như trôi giữa cõi không bến bờ
Chỉ quen hò trận, phất cờ
Anh tôi chết đuối bên bờ sông quê.
Ông cử thứ năm con cái ai?
Học trò quan đốc Tả Thanh Oai.
Nghe tin, cụ cố cười ha hả
Vứt cả dao cầu xuống ruộng khoai!
Thứ năm ông cử ai làm nổi,
Học trò quan đốc tỉnh Hà Nội ?
Nghe tin, bà cố cười khì khì
Đổ cả riêu cua xuống vũng lội!
Tớ là chiếc xe lu
Người tớ to lu lù
Con đường nào mới đắp
Tớ san bằng tăm tắp
Con đường nào rải nhựa
Tớ là phẳng như lụa
Trời nắng như lửa thiêu
Tớ vẫn lăn đều đều
Trời lạnh như ướp đá
Tớ càng lăn vội vã
[…]
Lưng gầy lạnh gió đầu thu
Tóc bay theo khói sương mù bãi xanh
Cồn tiên sóng lớp vây quanh
Năm mươi năm đã dấu hình mẹ xưa
[…]
Đạo học ngày nay đã chán rồi
Mười người đi học, chín người thôi
Cô hàng bán sách lim dim ngủ
Thầy khóa tư lương nhấp nhổm ngồi
Sĩ khí rụt rè gà phải cáo
Văn chương liều lĩnh đấm ăn xôi
Tôi đâu dám mỉa làng tôi nhỉ?
Thề có ông tiên, thứ chỉ tôi!