Hạt nhớ người gieo
[…]
Về nghe mưa niệm câu thần chú
Chợt sáng dung nhan một đóa vàng
Cài then đóng cửa hồn ta lại
Còn vẳng bao la một tiếng đàn.
[…]
Về nghe mưa niệm câu thần chú
Chợt sáng dung nhan một đóa vàng
Cài then đóng cửa hồn ta lại
Còn vẳng bao la một tiếng đàn.
[…]
Tôi thắp buồn soi mấy cánh đồng
Nhà em hoa gạo nở đầy sân
Biết đâu giữa cõi trời phiêu lãng
Tôi bỗng ghiền đun ngọn lửa rơm
Và thấy trong từng cọng cỏ khô
Cái hồn thảo mộc rất ngây ngô
Một nơi chỉ có mưa và nắng
Chim lững trời cao cá đáy hồ
Tôi sợ mất rồi xóm chợ đông
Con đường đá lở nóc chùa cong
Hỏi em từ độ quăng nghiên bút
Có đếm giùm tôi tiếng trống trường
[…]
[…]
Tình yêu trong tim anh
tình yêu trong tim tôi
cũng chỉ là một tình yêu
mãi mãi xa vời đi chẳng tới
[…]
niềm vui của chúng ta
mòn mỏi như dép giày
nỗi buồn của chúng ta
mọc lan như cỏ dại
xanh um bờ tháng ngày.
[…]
Phải chăng vì em quên
không giam cầm con dế đầu si
trong vỏ bao diêm kín lặng thành trì
để nó trốn qua khe tường bão đổ
sang mảnh vườn mai ly
[…]
Anh viết những lời thơ ngược chiều gió thổi
Mặc cho ai xuôi gió no buồm
Gió càng to than hồng càng cháy đỏ
Lịch sử và tình anh chung một bước đường
Anh viết những lời thơ ngược chiều gió thổi
Mặc cho ai trong màu lúa chín vàng
Không thấy bánh tương lai, và cười. Anh chỉ biết
Nơi em qua là cửa ngõ, và trời xanh chỉ giữa mắt em
[…]
[…]
Trên cánh tay tôi
Nàng rướn người, mềm mại
Lưng cong lên như một dải cầu vồng
Tôi bỗng sững sờ trước sự thật hãi hùng
Nơi tim nàng, trên làn da mịn như tơ lụa
Một vòng tròn bé nhỏ
Ứa đỏ như mặt trời
[…]
[…]
Ở diễn đàn nào, ai đang đọc diễn văn?
Ở đâu nữa, đang đổi thay chính phủ?
Nhưng hai người ở đây cần nhiều chi lắm nữa
Họ chỉ như sông Seine thả gợn sóng mơ hồ
Họ đứng đó suốt đêm không nói một lời
Cũng không cả hôn nhau
Áo mưa dầm thấm nước
Như hai tặng vật mỏng manh thắm thiết
Món quà bọc ni-lông do tạo vật sinh ra
Họ đứng bên nhau, không vụ lợi, không nhà
[…]
[…]
Trong bản hát thiêng
Của bầy Thanh Nữ,
Có ai về ngự
Giữa lòng thuyền quyên?
Trong mộng trần duyên
Của hồn thiên cổ,
Có ai về ngủ
Một giấc cô miên?
Trời ơi! đây nguyệt vô biên
Trong lòng người đẹp nằm quên dưới mồ!
[…]
[…]
Mặc áo bào xanh ngồi ngựa trắng,
Sứ nghe nhạc lắc vang bên rừng.
Hai bên hai lọng vàng che nắng.
Giời, mây, trông non nước muôn trùng!
Mười xe bịt đồng, trâu mập kéo,
Bánh sắt khi kề lên sườn non,
Đá đổ ầm ầm như sấm réo,
Gầm nhảy xuống vực sâu kêu ròn.
[…]
[…]
Bình minh má ửng đào phơn phớt,
Ngọc đỏ rung trên đầu lá xanh.
Ngọn liễu chim vàng ca thánh thót,
Ngự giá Hùng Vương lên mặt thành.
Mỵ Nương bên lầu son tựa cửa,
Rèm ngọc lơ thơ phủ áo hồng.
Cánh nhạn long lanh vờn ánh lửa,
Mê nàng, chim ngẩn lưng giời đông.
[…]