Hai bài thơ tình
[…]
Chiều ấy em về thương nhớ ai?
Tôi chắc đường đi đã rất dài
Tim tím chiều hôm lên bóng núi
Dọc đường mờ những cánh hoa phai
Một chút linh hồn nhỏ
Đi về chân núi xanh
Màu tím chiều chầm chậm
Hoàng hôn nghe một mình
[…]
[…]
Chiều ấy em về thương nhớ ai?
Tôi chắc đường đi đã rất dài
Tim tím chiều hôm lên bóng núi
Dọc đường mờ những cánh hoa phai
Một chút linh hồn nhỏ
Đi về chân núi xanh
Màu tím chiều chầm chậm
Hoàng hôn nghe một mình
[…]
[…]
Đời em phải lúc
Rợn âm ba dây nhỏ máu loan hoàng
Tình đàn chung thủy
Lời đàn rồi an ủi lúc chàng đau
Tuy phận đàn mỏng mảnh cũng đừng sầu
Ai giữ nổi được chiếc bình phỉ thúy?
Khách chơi đàn lụy
Kẻ dâng đàn tri kỉ một ngày vui
Rồi mai sau thế kỉ khác ngậm ngùi
Tấu nhạc điệu của chàng cung số mệnh
[…]
[…]
Chuyện thê nhi? – Bẻ trâm vàng đi!
Khăn lụa người cho? – Lau máu đi!
Ảnh tặng? – Giấu vào trong ngực áo!
Trở về? – Không! Chỉ có ra đi.
[…]
[…]
Nhẹ tóc khô da hồn trong xanh
Rộng vời tầm mắt dáng vàng hanh
Nghe nhạc muôn đời trong gió lá
Vào thu khói biếc đã xây thành
Long lanh bóng núi in sông biếc
Buồn nhớ thương ai lòng hiu hiu?
Quạnh quẽ sắn nương rờn nắng ấm
Ngõ trúc người ơi! Tịch mịch chiều!
Diều sáo vang không hồn ấu thơ
Bèo lạnh cầu ao ai đợi chờ?
Một tiếng sung rơi đo lặng lẽ
Mùa thu xào xạc lá tre khô.
[…]
Hồng Phú, những cô hàng tạp hóa
Mắt đẹp nhìn bâng khuâng
Những tốp người quân phục
Chiều kéo từ đâu qua
Lối qua Hồng Phú xưa
Sắt đường tàu hoen gỉ
Tà-vẹt rào vườn rau
Cỏ dại xương rồng
Mọc lên rậm rạp
Lấn đường xe lửa bóc
Đá từng đống
Nằm thương dĩ vãng
Nhớ đường dài vào Nam
Những cánh buồm nâu
Sớm chiều căng lướt sóng
Liều mạng với tàu bay
Sông Châu Giang
Mỗi lúc nước đổ về
Từng bè lớn bèo tây
Hoa tím dập dềnh gió thu man mác.
[…]
[…]
Người vào run sốt
Giữa trưa đòi đắp chăn
Mẹ già hối đun nước
(Nhà uống nước lã quen)
Lấy thêm chiếu đắp
Kiếm thêm mền
Mền nâu rách mướp
Cháu mồ côi – cháu gái
Mắt sáng long lanh đang tập đánh vần
Tuổi em mười bốn chớm mùa xuân
Muối vừng hương thơm ngậy
Cua đồng canh rau đay
Mâm cơm đến bữa
[…]
[…]
Nước mắt vẫn không màu,
Khi lăn qua nỗi đau và hạnh phúc.
Đôi mắt muộn, một vì sao rụng
Giọt nước mắt này anh muốn gọi thành tên.
Trời rộng đất dài ta đến tìm nhau
Đất trời gọn trong làn hơi nhau thở.
Em nhận nhé nửa đời chưa hết gió
Để cánh buồm… câu ước, sao băng…
Quàng khăn đi em…
Tuổi mùa cũ đã dày theo nếp lá
Tiếng khúc khích em cười không tan trong cơn giá
Như nốt vút dương cầm lơ lửng vỡ chùm hoa.
Anđecxen – trang sách cũ mở ra
Cô bé bán diêm
Chết đêm mùa đông xứ tuyết.
[…]
Nghe đi em!
Bài ca người đàn bà hát
Về những tình yêu đàn ông
Mà mới sau đêm chỉ còn tro ấm hổi
Về những lời thề chẳng bao giờ phải gỡ
Khi mảnh lòng ai buộc bởi nhánh mưa.
Trong bài ca không có ngày xưa
Và ngày mai là mùa đông kéo cửa
Nốt nhạc gầy
Nốt nhạc không bay
Nốt nhạc mắc vào trong tóc
[…]
[…]
Hoàng lan ửng màu khi em vấn lại đêm
Làn hương trinh nguyên
Vẫn nằm mơ trong nếp tóc
Em náu hoàng hoa từ muôn kiếp trước
Nên kiếp này em ủ một làn hương
[…]
[…]
Trầu không lá úa trên giàn
Quả cau điếc để lỡ làng duyên ai!