Thica.net

Mạng thi ca Việt Nam

  • Giữa mùa nắng vàng

    Giữa mùa nắng vàng hiu hắt
    Về đây đôi mắt dịu hiền
    Về đây cả bàn tay đẹp
    Đi tìm thăm xứ người em

    Ngõ hẹp lối vào gác trọ
    Chiều trưa nhạt nắng bên thềm
    Bỗng dưng sao lòng se thắt
    Vương vương đếm mấy nỗi niềm

    Gặp nhau sao mà không nói
    Tuổi hiền mà cũng lao đao
    Ơ kia làm sao chị khóc
    Tình em vẫn như dạo nào

    Chị bảo rằng đây mưa nắng
    Bốn mùa em có buồn không
    Em cười làm sao cay đắng
    Chị ơi lệ ở trong lòng

    […]

  • Gặp người em

    Tác giả:

    Những người xưa đi rồi không về nữa
    Một mình anh lại gặp một mình em
    Chiều lửng lơ nghe nắng rụng bên thềm
    Em cúi mặt mắt buồn ươn ướt đỏ

    Nhà anh nghèo, anh đau tim anh yếu phổi
    Đời anh lạnh lùng bốn hướng gió và mưa
    Ta lạc nhau từ em còn bé nhỏ
    Anh thương em câm nín đến bao giờ

    Bởi vì đâu da em xanh giá rét?
    Nắng rưng vàng lên mái tóc mồ côi
    Ngày giặc giã quê hương mình mỏi mệt
    Mười năm qua hình ảnh có ngậm ngùi

    […]

  • Đường khuya trở bước

    Tác giả:

    Tôi đến đêm xưa, Em vắng nhà,
    Trăng vàng, mây bạc, sầu như hoa.
    Tôi từ viễn phố rời chân lại,
    Chỉ thấy sương nhiều như lệ sa.

    Ở cũng bâng khuâng, đi chẳng đành,
    Đêm trời, sao cũ sáng long lanh.
    Lòng ta ngẫm truyện mười phương vậy:
    Người gái khuê phòng kia mắt xanh?

    Tôi cũng chưa đi hết dặm đường,
    Đời dài, mới đến nửa sầu thương.
    Một đêm trở bước cho lòng nghĩ,
    Sao biếc rơi tàn mộng phấn hương.

  • Tượng

    Em đi chân bước lạc đà
    Suốt miền ải hạn giữa sa mạc người
    Phượng hoàng xuống đậu hai vai
    Ngậm hoa quỳ nhớ thiên thai không về
    Ngàn năm mây trắng trôi đi
    Với hồn xưa động bốn bề không gian.

  • Lời thi sĩ gửi cho nàng thơ

    […]

    Tôi hát khúc trần gian đầy ân ái
    Em dạo cung hồ cầm đó ngày xưa
    Cơn gió xuân xa, lưng trời thổi lại
    Mộng bình yên thôi đã mất bao giờ

    […]

    Em cứ bỏ về non xanh dặm biển
    Ta cứ xa vời xa thẳm hoài mong
    Rồi phút chốc bút sầu ta hiển hiện
    Cánh tay em thành một áng cầu vồng

    Em hãy khóc để lá vàng rơi rụng
    Chuỗi sầu mơ kết lại trái hoa đời
    Mai trần thế phai mờ như chiếc bóng
    Ta và em dựng lại chút tình người.

  • Vẫn thơ tình về một người đàn bà không có tên (II)

    Tác giả:

    […]

    Em ơi em có buồn không
    Thành phố đang thời hỗn loạn
    Nghèo túng lọc lừa bội phản
    Giết người trộm cắp khắp nơi
    Con người nói với con người
    Những lời hằn thù sỉ nhục
    Chiều nay bốn bề mưa xám
    Ra đi, anh vẫn một mình
    Cuộc sống anh không chấp nhận
    Mà thương đến xót xa lòng
    Đâu em miền đất xa xăm
    Đâu em khoảng trời thăm thẳm
    Qua những phố phường buồn nản
    Hãy về đậu xuống vai anh
    Hãy về như cánh chim xanh
    Ru những lời thơ đẹp nhất

    […]

  • Móng tay trên đá

    Tác giả:

    Bộ lạc ấy bây giờ tàn lụi cả
    Lạnh chân đồi những mộ đá hoang sơ
    Con quạ xám và hàm răng ngựa
    Cắn vầng trăng thèm khát đêm đêm

    Người đàn bà trong thành phố không tên
    Tay lực lưỡng một ái tình hung tợn
    Những con tàu không lái buồm chỉ hướng
    Những cụ già như bao tải tả tơi
    Lính viễn chinh và trẻ con lai
    Các cô gái như mèo cười rú
    Ông luật sư ăn mày cửa chợ
    Phật Thích ca đẩy xe bán cá
    Cãi nhau với bác hàng thùng
    Người tù binh đầu gối đóng đinh
    Thân đẫm máu trong chuồng cọp tối

    […]