Rượu của Nguyễn Cao Kỳ
Vị thiếu tướng công an cầm chai rượu ra bàn
– “Ông Nguyễn Cao Kỳ mới về gửi tặng”.
Mọi người đang vui, gật gù bảo “uống”
Nhưng một người bảo “Không!”.
[…]
Vị thiếu tướng công an cầm chai rượu ra bàn
– “Ông Nguyễn Cao Kỳ mới về gửi tặng”.
Mọi người đang vui, gật gù bảo “uống”
Nhưng một người bảo “Không!”.
[…]
[…]
Con thuyền nói với dòng sông
Cánh cò nói với mênh mông nắng chiều
Thời gian nói với tình yêu
Buồn vui lại nói những điều buồn vui
Xin đừng ai nữa như tôi
Chuyện không đâu để bùi ngùi tháng năm
[…]
Về đâu trăng có lại nguồn
Lối dương trần lạnh phượng buồn viễn khơi
Vàng tuôn tiếng gió về trời
Thổi xiêu tàn mộng tuyệt vời bên song.
Bước chân đi mãi cũng tùy
Bàn chân xuống biển hoa quỳ nở nang
Bốn chân trời ở giữa đàng
Năm chân thánh thót còn toang lộn đường
Đuôi gà tóc bỏ viễn phương
Đuôi chồn ngoắc phượng trong sương muộn màng
Ghé vào thư viện hỗn mang
Chào ông cổ lục chào nàng cảo thơm
Ra sông nằm ngủ sớm hôm
Mộng về đất trích da vàng cuối năm.
[…]
Rồi lại mùa theo mùa trễ nải
Tay lần giấy mực gỡ nhân duyên
Trút vào đa sự chưa thành quả
Kỳ vọng nhân gian vọng thế quyền.
Nửa tiếng cười sau rơi xuống nước
Nửa cười hôm trước vẫn y nguyên
Trời ơi lạc mất người đâu mất
Ai biểu đem gươm khắc mạn thuyền…
Bốn đường ba ngõ tóc bay
Lạ con mắt ngó xa ngày ngắm trông
Phố nay non chất núi chồng
Máu xương hùng vĩ da hồng hào thơm
Phố lên thấy mộng đất đồng
Thấy sông giãy giụa đêm mồng một giêng
Sông lên còn chở phi tuyền
Sóng dâng cổ độ câu truyền cho câu
Lời lên tiễn bước qua cầu
Ngựa về núi đá khê đầu đầu thai
Gió lên cố quận nghiêng mày
Chào cô thục nữ tóc mày thênh thang
Máu me trút giũ giữa đàng
Về nghe trăng mọc hoa vàng non tây.
Mỗi năm nghe nguyệt mỗi sầu
Từ trong hang cọp thò đầu gọi beo
Hằng năm xuống phố gặp mèo
Gấu nghiêm trang bốn chân trèo leo qua
Thênh thang trâu ngựa trao quà
Bình nguyên tuyết giục vịt gà gọi nhau
Chùa chiền trăng mọc trước sau
Trên đầu quỹ đạo ngọn cau kết chùm.
[…]
Bầy sẻ cũ cũng qua đời lặng lẽ
Ngọn me xưa già khọm tiếc thương hờ
Em ở đó bờ sông còn ẩm cát
Con sóng tình vỗ mãi một âm quên.
[…]
Buồn phố thị cũng xa bay như gió
Cộ xe nhiều cũng nhảy bỗng như hươu
Bờ cõi dựng xuân xanh em còn đó
Bến đào nguyên anh khoác áo khinh cừu
[…]
Ngày sau Thượng Đế hỏi anh
Ở trần gian có thấy đành lòng không
Thưa rằng: rất có và không
Vì chưng nửa cuộc Nường Mông vội gì
Hỏi: rằng giờ có muốn đi
Về Thiên Đường ngó mấy Dì Tiên Nga ?
Thưa rằng: thà ở với ma
Miễn là được thấy lại Tòa Mông Rô.