Khau Vai
[…]
Nếu một mai mình không lấy được nhau
em có đi tìm anh
qua điệp trùng đá sắc
những Khau Vai bầm dập dấu chân người?
Trời ơi Khau Vai
Khau Vai nhìn qua nước mắt
bao bong bóng về trời
thương buồn gửi lại…
[…]
[…]
Nếu một mai mình không lấy được nhau
em có đi tìm anh
qua điệp trùng đá sắc
những Khau Vai bầm dập dấu chân người?
Trời ơi Khau Vai
Khau Vai nhìn qua nước mắt
bao bong bóng về trời
thương buồn gửi lại…
[…]
[…]
Từng hẹn mùa xưa
Cùng xây nhà bên suối
Nghe suối róc rách trôi
Hoa lừng hương gió ngát
Đàn ai đùa trong khóm lá vàng tươi
Tơ đàn chùng nhớ tháng năm
Rừng còn nhớ tới người
Trong chiều nào giữa chốn đây
Hồn cầm lắng tiếng đời
[…]
[…]
Và anh muốn nghe khu vườn hát một bài ca
Phải không quá thơ ngây
Nhưng đừng cằn cỗi đi theo năm theo tháng
Nàng tiên trong khu vườn vắng
Đừng tròn trịa ấm êm, cũng chớ quá hao gầy!
Rượu phải đủ nồng để gọi cơn say
Nhưng cũng đủ mềm để đầu không nhức nhối
Tình yêu
Vừa đủ thôi
Đủ ngây ngất trên môi
Mà không để lại dấu vết gì trong mắt
Một ngày em mở mắt ra
Và anh biến mất
Em soi mắt mình trong gương
Không một bóng hình nào đọng lại!
Em vừa đủ để anh khao khát
Vừa đủ làm cho anh thật là anh
Trời chớm thu vừa đủ nét xanh
Quả chua ấy cũng vừa đủ ngọt
Em vừa đủ để qua thời non nớt
Nét thục hiền vừa đủ chút đành hanh
Trong vững bền vừa đủ sự mong manh
Trong đằm thắm vừa đủ lòng nghi kỵ
[…]
Ngủ đi – ta hãy ngủ đi
Im rồi
Dưới những hàng me
Nói cười
Ngủ đi – ta ngủ đi thôi
[…]
Em ơi thử đếm mấy giêng hai
Đêm hội Lim về đê quai rảo bước
Đuổi tà lụa nhạt
Ánh trăng đầm thấm đường sương
Ấy bởi thương em vườn khô bỏ ngỏ
Gió vào ra bưởi trụi hồng thui
Ấy bởi thương em mái nhà um cỏ
Chim vào ra vách đứng cột ngồi
Em về đồng chiêm đất rạn chân chim
Em đi mưa ngâu nước ngập đồi chè
Hồ nghe đêm hội ới a
[…]
Thôi thế là mùa xuân đã trôi qua
Giêng rộng quá không xuể vòng tay giữ
Tờ lịch mỏng manh sáng mở chiều đã cũ
Em bóc rồi. Ngày tháng xót xa rơi
Linh cảm có anh ở phía chân trời
Em đi đến bằng bị vừng cổ tích
Vừng rắc hết rồi bàn chân không về đích
Em nhọc nhoài khuỵu ngã giữa khát khô
[…]
[…]
Ồ, trăng dại như mặt người tự tử.
Trăng ơi trăng, trăng đâu phải là em!
Ta bỏ mặc vầng trăng bên vũng lệ
Đi tìm em nơi cuối bể đầu ghềnh.
[…]
Trên những chuyến xe bò
Đi về đường Trèm Vẽ
Việt Bắc âm u
Đường dài Thanh Nghệ
Người Thủ đô tản cư
Đoàn xe đi
Chở nặng tâm tư
Một góc nhà
Một hè phố
Mắt em biếc
Một chiều xưa
Quan Thánh
Cổ Ngư
Bạch Mai
Bóng liễu Tháp Rùa
Một thằng bạn
Một thằng con
ở lại
[…]
[…]
Đừng nương nhẹ em, đừng gắng nhìn em lâu thêm một phút
Đừng ngập ngừng những câu nói bâng quơ
Tên của anh vẫn nằm giữa bài thơ
Ngực em vẫn đau khi ngày mới bắt đầu bằng ý nghĩ
Về một tâm hồn nắng mưa nhàu nhĩ
Hòn đá xù xì chưa ai mài cho tròn trịa đã mọc rêu
Sông mà cũng có ngày cạn nước
Thì nỗi đau dài được mấy mùa!
Anh đừng sợ! Em đã không cần nữa
[…]