Mây chiều
[…]
Em ngồi đó nghĩ gì?
Mây vương đỉnh núi
Phiến đá rêu hờn tủi
Cỏ buồn lối đi?…
Mây trong ta rất thấp
Trời trong ta đã chiều
Em vẫn ngồi xõa tóc
Từng sợi buồn quạnh hiu!
[…]
[…]
Em ngồi đó nghĩ gì?
Mây vương đỉnh núi
Phiến đá rêu hờn tủi
Cỏ buồn lối đi?…
Mây trong ta rất thấp
Trời trong ta đã chiều
Em vẫn ngồi xõa tóc
Từng sợi buồn quạnh hiu!
[…]
[…]
Dòng nước Hồng Hà, có buồn không em?
Bến cũ năm nao thuyền ngủ êm đềm
Mắt ai ngày xưa cũng sầu như thế
Ngồi đây mà sao lòng vẫn nhớ quên
5 cửa ô xưa, giờ sao hả em?
Gió đẩy mưa về có ướt lòng đêm
Giấu mặt hôm nay tuổi đời gọi nhớ
Buồn, buồn ơi! Qua giọng hát tơ mềm
[…]
[…]
Sóng tóc nào chẩy
U hoài trên trán em
Nếp áo quên sầu buổi cũ
Bàn chân có nhớ tuổi mòn
Ngẩn ngơ trong lồng hẹp
Một con chim không bay
Nhớ trời xưa cao rộng
Nhìn xiên mái ngói
Xe nghiến mặt đường
Buồn không nói.
[…]
Thản nhiên thản nhiên thôi
Tim khờ dại
Ngục tù thênh thang đắm tiếng gọi
Máu thổ hoa ngầu thắm tươi cười
Kìa vầng dương trút rợp huyễn hoặc
Biển khô mù hát trầm vong khôn nguôi.
[…]
Trắng phếu sườn non ngày mới chớm
Một đoá trăng tàn lẩn lút bay
Mùa hiu hắt thổi hoang vu quyện
Lòng ta lạnh vắng như cỏ cây.
Dưới ngọn đèo xa loé nắng xưa
Phiêu bạt rừng già dìu dặt mưa
Triều lũng dựng xanh cuốn gió đáy
Mang mang giọng điệu trí câm mù.
[…]
[…]
Cha già ngừng chén biếng ngâm thơ
Đưa mắt nhìn theo hút dặm mờ
Xe ngựa người về tung cát bụi
Con mình không một lá thư đưa
Nghìn lạy cha già lượng thứ cho
Trót thân con vướng nợ giang hồ
Lòng son bán rẻ vào sương gió
Lãi được gì đâu? Đã mấy thu!
[…]
I
Hạnh phúc chẳng đăng quang
Tương lai đôi cánh mỏi
Tôi nghe tôi não nề
Đã qua tầm tay với
II
Vết thương lên tím bầm
Tôi rút về băng bó
Ngày xanh quay lại thăm
Cũng nhăn mày lệ rỏ
Hy vọng này chờ mong
Tầm thường như nước
Chỉ cần múc lên
Từ hố không tên từ hầm địa đạo
Khử trùng rồi lọc cho trong
Và ta có một “bìđông”
Nhưng
Làm sao có được
Trên sa mạc hận thù?
Mười hai giờ trưa mặt trời đứng bóng
Ngả mũ sắt ngồi lên
Làm tên hành khất
Để mà cầu xin
Không phải cho lính thù chết hết
Nhưng cho con người niềm tin
[…]
[…]
Trở về nơi trú ngụ
Hoang vu đầy hai vai
Những đêm mơ nằm ngủ
Giấc mộng đốt hình hài
Buổi mai tôi thức dậy
Ngó mặt mình đỡ quên
Tôi vẫn nhìn tôi vậy
Còn em, ai ngó em?
Khi nào em mệt mỏi
Hãy cầm lấy tay anh
Con đường đưa em tới
Vùng mây trời biển xanh
[…]