Phố (trích đoạn)
[…]
Thèm một tiếng đàn
Mơ hoang nỗi nhớ
Những chiều mây vàng
Bồng bềnh lửa phố.
Một tay mở cửa
Một tay ôm đàn
Còn tay nào nữa
Dằt dìu em sang
[…]
[…]
Thèm một tiếng đàn
Mơ hoang nỗi nhớ
Những chiều mây vàng
Bồng bềnh lửa phố.
Một tay mở cửa
Một tay ôm đàn
Còn tay nào nữa
Dằt dìu em sang
[…]
[…]
Anh không vào topic viết cho em
Vì anh sợ thế nào anh cũng khóc
Thơ không dám về nơi cỏ mọc
Sợ màu xanh thương nhớ đến nhói lòng
Rồi Hà Nội cũng chầm chậm vào Đông
Hoa sữa rụng đau cả từng viên sỏi
Hồ Gươm biếc vì điều chưa ai nói
Hình như là câu chia tay – chia tay
[…]
Thì vờ vậy, điện thoại hết pin và
Vội vã hẹn nhau một ngày không xa
Mình cà phê nhé! Tất nhiên, nếu được
Rồi cụp máy mà biết chắc … Kinh Kha
[…]
[…]
Em lại nhớ chuyện ngày quá khứ
Khúc hát ngây thơ một thời thiếu nữ:
“Ngôi sao cháy bùng trên sông Nêva
Và tiếng chim kêu những buổi chiều tà…”
Năm tháng đắng cay hơn, năm tháng ngọt ngào hơn
Em mới hiểu, bây giờ anh có lý
Dù chuyện xong rồi, anh đã xa cách thế!
“Em hát khác xưa rồi, khóc cũng khác xưa…”
[…]
[…]
Vẫn trèo lên đỉnh núi cao Các pat
Vẫn theo dòng Đa nuyp những đêm trăng
Em lại đến Biển Đen xưa dào dạt
Đi tìm anh trên bán đảo Ban căng
[…]
Chỉ mình em có lỗi – chỉ mình em
Vì đã vội lìa xa anh quá sớm
Vì vẫn sống trái tim đầy kiêu hãnh
Sự khát thèm chẳng thể nào yên
[…]
[…]
Rượu đã làm tròn bao điều dang dở
Trong sự dày vò
[…]
[…]
ngày mai câu một ngày mai khác
bằng gương mặt lơ vơ
con mắt câu giọt sương
cái cây ấy long lanh toàn mộng
người chán nản ngồi câu cơn giông
lũ trẻ online câu hy vọng
mặc chiếc áo kẻ sẫm
rộng hơn nghìn ước vọng
của mình
một tôi một xe máy
u u vượt qua cầu
chiếc áo đựng toàn gió
[…]
[…]
Từ thuở nào vũ trụ đã sinh ra
Mà sao mặt trời mỗi ngày vẫn trẻ
Mà sao anh như đã từ vạn kỷ
Bên sông này đứng hát mặt trời lên
Vẫn đi hoài trong cõi vô biên
Mặt trăng là mảnh gương riêng soi trái đất
Trái đất trôi như một cánh bèo dâu
Mặt trời nhiều khi phập phồng hơi thở
Mê man nhớ những tinh cầu
[…]
Khi ta mỉm cười và nói – không sao
là riêng mình ta biết đang đau xé lòng chứ không ít
Khi ai đó khuyên ta cố gắng sống đi đừng mỏi mệt
ta chỉ biết lắc đầu – giá như là trẻ con…
[…]
Hồn anh như hoa cỏ may
Một chiều cả gió bám đầy áo em