Buổi sáng
[…]
Khói thuốc cay và cà phê đắng
Cơn đau màu men ngà
Buổi sáng ngồi một mình
Uống cạn kiệt
Lạ
Quen!
[…]
Khói thuốc cay và cà phê đắng
Cơn đau màu men ngà
Buổi sáng ngồi một mình
Uống cạn kiệt
Lạ
Quen!
Mở ngăn kéo rồi, anh bỏ ngỏ
Bút viết xong không đậy nắp bao giờ
Ôi anh yêu, lơ đãng đến là
Con nai rừng của em…
[…]
[…]
Thành phố ngày ta không yêu nhau
Đường rộng hơn và mặt người xa lạ quá
Không xúc động nghe bàn chân vội vã
Không diệu kì đóa hoa
[…]
Chẳng ai muốn làm hành khất
Tội trời đày ở nhân gian
Con không được cười giễu họ
Dù họ hôi hám úa tàn
[…]
Cháu ơi,
Nhà quan là phải xa đường
Cái cổng phải kín, cái tường phải cao
Trong nhà ăn ở làm sao
Đừng cho dân biết dân vào dân ra
Tình giai cấp, nghĩa cao xa
Nói trong hội nghị chỉ là nói thôi
[…]
Ưu tiên gia đình liệt sĩ
Mình mới được làm Ôsin
[…]
[…]
Lối đi xưa
Hai đứa từng bước lên
Tưởng rằng đến chỉ mình em
Thêm một ai để trái tim nghẹn lời.
Có một chiều nước mắt hóa thành thơ
Khi em một mình.
Công viên đầy gió…
Không phải mùa thu,
sao lá vàng ủ rũ!
Tao tác rơi…
[…]
[…]
Áo ca dao gió cuốn rồi
Cầu ca dao trả cho người khác qua…
Tóc mai rủ xuống hiên nhà
Chuyện xưa dù nhắc cũng là chuyện xưa…
[…]
[…]
Ngày xa anh em bỗng thấy đơn côi
Cơn gió chẳng vô tình ngang cửa nữa
Một chiếc lá rơi cũng làm em nhớ
Áp mặt lên trăng mới biết trăng gầy
[…]