Thica.net

Mạng thi ca Việt Nam

  • Lý thương nhau

    Tác giả:

    […]

    Lý thương nhau
    Câu hát chiều dông trước
    Gà con cỏ ướt
    Chân vàng run run.
    Đã trót thương em
    Làm sao xa được
    Thôi em đừng khóc
    Đường dài nắng chang.
    Muốn bỏ đi tất cả
    Mặc trống đánh ngũ liên
    Mặc quan sai xuống thuyền
    Vứt bao vàng bẻ giáo
    Anh ở lại cùng em.
    Nếu đường đừng xa thế
    Nếu em chẳng mạ xanh lá bé
    Nếu anh không giếng thẳm rơi gầu.
    Ích chi đâu
    Đành ngoảnh mặt cúi đầu
    Thôi đừng thương mến nữa
    Thôi tiếng hát chớ nghẹn ngào trong gió
    Lý thương nhau…

  • Không đề (IV)

    Tác giả:

    Phố Hàng Buồm không còn một cánh buồm
    Phố Hàng Lược chẳng còn ai bán lược
    Phố Hàng Bạc những người thợ bạc
    Đã chết cùng đêm hội ngày xưa
    Chợ Mơ không còn mơ
    Cửa Hà Khẩu đã thành phố xá
    Qua Ngõ Trạm chẳng còn ai đổi ngựa
    Đường Cựu Lâu lầu cũ cháy lâu rồi
    Người ta uống bia hơi
    Dưới tấm dù xanh đỏ
    Phố Hàng Bài bán giầy da dép nhựa
    Đông Bộ Đầu thành bến ô tô…

    […]

  • Hoa tigôn

    Tác giả:

    Nhà văn xưa tôi yêu mến mê say
    Nay già lão được chính quyền sủng ái
    Lưng còng xuống quên cả lời mình nói
    Phản bội những điều trong cuốn sách thiêng liêng
    Bác tôi chỉ huy trinh sát trung đoàn
    Người anh hùng tuổi thơ tôi thán phục
    Nay thủ trưởng một văn phòng lớn
    Suốt ngày lau xe đạp chữa đèn pin
    Cô bé tôi yêu giờ đã lấy chồng
    Béo tốt càu nhàu tẻ nhạt
    Thằng bạn nhỏ cùng vui đùa thuở trước
    Cụt hai chân từ mặt trận lê về

    […]

  • Trò chuyện với kim tự tháp

    Tác giả:

    […]

    – Nhưng rồi sao, Kim tự tháp ngàn năm?
    – Trong lòng tôi một xác ép vua nằm;
    Dưới chân tôi vạn thần dân chết lụi.
    Vua muốn thắng thời gian vòi vọi
    Nằm yên trong giấc đá, kín bưng.
    Suốt đời vua lo chỗ ngủ cuối cùng,
    Ôm cái chết mong thắng dần cái chết.
    Thời gian thổi, hồn vua không sợ rét;
    Mặt trời quay, trục tháp chẳng mòn xoay.
    Vua ngủ yên nhưng tôi thức đêm ngày;
    Cát, cát, cát nổi từng cơn dữ dội,
    Cát thổi đập vào mình tôi nhức nhối.
    Tôi thức vua cho vua biết: giữa trăng sao
    Hạn nằm trong vĩnh viễn chẳng còn bao

    […]

  • Nguyệt cầm

    Tác giả:

    Trăng nhập vào đây cung nguyệt lạnh
    Trăng thương, trăng nhớ, hỡi trăng ngần
    Đàn buồn, đàn lặng, ôi đàn chậm
    Mỗi giọt rơi tàn như lệ ngân

    Mây vắng, trời trong, đêm thuỷ tinh
    Lung linh bóng sáng bỗng rung mình
    Vì nghe nương tử trong câu hát
    Đã chết đêm rằm theo nước xanh

    Thu lạnh càng thêm nguyệt tỏ ngời
    Đàn ghê như nước, lạnh, trời ơi
    Long lanh tiếng sỏi vang vang hận:
    Trăng nhớ Tầm Dương, nhạc nhớ người…

    Bốn bề ánh nhạc, biển pha lê
    Chiếc đảo hồn tôi rợn bốn bề
    Sương bạc làm thinh, khuya nín thở
    Nghe sầu âm nhạc đến sao Khuê.

  • Tương tư chiều

    Tác giả:

    […]

    Thôi đã hết hờn ghen và giận dỗi,
    (Được giận hờn nhau! Sung sướng bao nhiêu).
    – Anh một mình, nghe tất cả buổi chiều
    Vào chậm chậm ở trong hồn hiu quạnh.

    Anh nhớ tiếng. Anh nhớ hình. Anh nhớ ảnh.
    Anh nhớ em, anh nhớ lắm! Em ơi!
    Anh nhớ anh của ngày tháng xa khơi
    Nhớ đôi môi đang cười ở phương trời.
    Nhớ đôi mắt đang nhìn anh đăm đắm.

  • Đây mùa thu tới

    Tác giả:

    Rặng liễu đìu hiu đứng chịu tang
    Tóc buồn buông xuống lệ ngàn hàng
    Đây mùa thu tới! Mùa thu tới
    với áo mơ phai dệt lá vàng

    Hơn một loài hoa đã rụng cành
    Trong vườn sắc đỏ rũa màu xanh
    Những luồng run rẩy rung rinh lá
    Đôi nhánh khô gầy sương mỏng manh

    Thỉnh thoảng nàng trăng tự ngẩn ngơ
    Non xa khởi sự nhạt sương mờ
    Đã nghe rét mướt luồn trong gió
    Đã vắng người sang những chuyến đò

    Mây vẩn từng không, chim bay đi
    Khí trời u uất hận chia ly
    Ít nhiều thiếu nữ buồn không nói
    Tựa cửa nhìn xa nghĩ ngợi gì.

  • Xa cách

    Tác giả:

    Có một bận em ngồi xa anh quá
    Anh bảo em ngồi xích lại gần hơn,
    Em xích gần hơn một chút anh hờn,
    Em ngoan ngoãn xích gần hơn chút nữa.

    Anh sắp giận, em mỉm cười, vội vã
    Đến kề anh, và mơn trớn: “Em đây”
    Anh vui liền, nhưng bỗng lại buồn ngay.
    Vì anh nghĩ, thế vẫn còn xa lắm.

    […]

    Dầu tin tưởng: Chung một đời, một mộng,
    Em là em; anh vẫn cứ là anh.
    Có thể nào qua Vạn Lí trường thành
    Của hai vũ trụ chứa đầy bí mật.

    […]