Thica.net

Mạng thi ca Việt Nam

  • Trò chuyện với kim tự tháp

    Tác giả:

    […]

    – Nhưng rồi sao, Kim tự tháp ngàn năm?
    – Trong lòng tôi một xác ép vua nằm;
    Dưới chân tôi vạn thần dân chết lụi.
    Vua muốn thắng thời gian vòi vọi
    Nằm yên trong giấc đá, kín bưng.
    Suốt đời vua lo chỗ ngủ cuối cùng,
    Ôm cái chết mong thắng dần cái chết.
    Thời gian thổi, hồn vua không sợ rét;
    Mặt trời quay, trục tháp chẳng mòn xoay.
    Vua ngủ yên nhưng tôi thức đêm ngày;
    Cát, cát, cát nổi từng cơn dữ dội,
    Cát thổi đập vào mình tôi nhức nhối.
    Tôi thức vua cho vua biết: giữa trăng sao
    Hạn nằm trong vĩnh viễn chẳng còn bao

    […]

  • Nguyệt cầm

    Tác giả:

    Trăng nhập vào đây cung nguyệt lạnh
    Trăng thương, trăng nhớ, hỡi trăng ngần
    Đàn buồn, đàn lặng, ôi đàn chậm
    Mỗi giọt rơi tàn như lệ ngân

    Mây vắng, trời trong, đêm thuỷ tinh
    Lung linh bóng sáng bỗng rung mình
    Vì nghe nương tử trong câu hát
    Đã chết đêm rằm theo nước xanh

    Thu lạnh càng thêm nguyệt tỏ ngời
    Đàn ghê như nước, lạnh, trời ơi
    Long lanh tiếng sỏi vang vang hận:
    Trăng nhớ Tầm Dương, nhạc nhớ người…

    Bốn bề ánh nhạc, biển pha lê
    Chiếc đảo hồn tôi rợn bốn bề
    Sương bạc làm thinh, khuya nín thở
    Nghe sầu âm nhạc đến sao Khuê.

  • Tương tư chiều

    Tác giả:

    […]

    Thôi đã hết hờn ghen và giận dỗi,
    (Được giận hờn nhau! Sung sướng bao nhiêu).
    – Anh một mình, nghe tất cả buổi chiều
    Vào chậm chậm ở trong hồn hiu quạnh.

    Anh nhớ tiếng. Anh nhớ hình. Anh nhớ ảnh.
    Anh nhớ em, anh nhớ lắm! Em ơi!
    Anh nhớ anh của ngày tháng xa khơi
    Nhớ đôi môi đang cười ở phương trời.
    Nhớ đôi mắt đang nhìn anh đăm đắm.

  • Đây mùa thu tới

    Tác giả:

    Rặng liễu đìu hiu đứng chịu tang
    Tóc buồn buông xuống lệ ngàn hàng
    Đây mùa thu tới! Mùa thu tới
    với áo mơ phai dệt lá vàng

    Hơn một loài hoa đã rụng cành
    Trong vườn sắc đỏ rũa màu xanh
    Những luồng run rẩy rung rinh lá
    Đôi nhánh khô gầy sương mỏng manh

    Thỉnh thoảng nàng trăng tự ngẩn ngơ
    Non xa khởi sự nhạt sương mờ
    Đã nghe rét mướt luồn trong gió
    Đã vắng người sang những chuyến đò

    Mây vẩn từng không, chim bay đi
    Khí trời u uất hận chia ly
    Ít nhiều thiếu nữ buồn không nói
    Tựa cửa nhìn xa nghĩ ngợi gì.

  • Xa cách

    Tác giả:

    Có một bận em ngồi xa anh quá
    Anh bảo em ngồi xích lại gần hơn,
    Em xích gần hơn một chút anh hờn,
    Em ngoan ngoãn xích gần hơn chút nữa.

    Anh sắp giận, em mỉm cười, vội vã
    Đến kề anh, và mơn trớn: “Em đây”
    Anh vui liền, nhưng bỗng lại buồn ngay.
    Vì anh nghĩ, thế vẫn còn xa lắm.

    […]

    Dầu tin tưởng: Chung một đời, một mộng,
    Em là em; anh vẫn cứ là anh.
    Có thể nào qua Vạn Lí trường thành
    Của hai vũ trụ chứa đầy bí mật.

    […]

  • Vâng

    Tác giả:

    […]

    Có người trong gió rét mùa đông,
    Chăm chỉ đan cho trọn áo chồng.
    Còn bảo: “- Đường len đi vụng quá!
    Lần đầu đan áo kiểu đàn ông.”

    Vâng, chính là cô chửa yêu ai,
    Lần đầu đan áo kiểu con trai
    Tôi về thu cả ba đông lại,
    Đốt hết cho cô khỏi thẹn lời.

  • Chuyện cổ tích loài người

    Tác giả:

    Trời sinh ra trước nhất
    Chỉ toàn là trẻ con
    Trên trái đất trụi trần
    Không dáng cây ngọn cỏ
    Mặt trời cũng chưa có
    Chỉ toàn là bóng đêm
    Không khí chỉ màu đen
    Chưa có màu sắc khác

    Mắt trẻ con sáng lắm
    Nhưng chưa thấy gì đâu!
    Mặt trời mới nhô cao
    Cho trẻ con nhìn rõ
    Màu xanh bắt đầu cỏ
    Màu xanh bắt đầu cây
    Cây cao bằng gang tay
    Lá cỏ bằng sợi tóc
    Cái hoa bằng cái cúc
    Màu đỏ làm ra hoa
    Chim bấy giờ sinh ra
    Cho trẻ nghe tiếng hót
    Tiếng hót trong bằng nước
    Tiếng hót cao bằng mây
    Những làn gió thơ ngây
    Truyền âm thanh đi khắp

    […]