Thica.net

Mạng thi ca Việt Nam

  • Thơ viết cho mình và những người con gái khác

    Tác giả:

    […]

    Và cả anh, anh yêu của riêng em
    Khi anh nói yêu em, trái tim em đập chừng mạnh quá.
    Mạnh đến nỗi em tưởng là nghe rõ
    Tiếng tim anh đang đập vì em
    Em yêu anh, yêu anh như điên
    Em viết những bài thơ tình yêu tưởng anh là ý tứ
    Trán em bớt dô ra, bàn tay không vụng nữa
    Tay này đây, em may áo cho anh
    Bàn sẽ cắm hoa, tường sẽ treo tranh
    Em sẽ làm theo những điều anh mơ ước
    Và khi nào anh buồn, em sẽ hát
    Bài hát tình yêu ca ngợi con trai
    Khi chỉ anh nghe, hát cho cả mọi người
    Để họ biết thế nào là hạnh phúc
    Em yêu sự thông minh hóm hỉnh
    Đến thói thường hay cáu gắt của anh
    Nếu đời anh đã xếp thành ngăn
    Em sẽ đảo tung lề thói cũ.
    Điều đơn giản anh hiểu ra tất cả
    Rằng tình yêu không thể tách rời
    Khi ấy em là cơ thể anh rồi
    Nếu cắt đi anh sẽ ngàn lần đau đớn
    Nhưng mà anh thì vẫn là anh
    Anh không vượt qua bọn con trai ấy nữa
    Anh tính nỗi đau, niềm vui bằng tháng, bằng tuần lễ
    Nhưng với em, em hiến cả cuộc đời
    Anh tiếc thời gian chúng ta đã qua rồi
    Em, em biết không gì mất được
    Bài thơ nói về trái tim anh lại viết bằng bộ óc.
    Đọc bài thơ yêu em thấy sự chia xa
    Và bỗng nhiên em lại bơ vơ
    Tay vẫn vụng, trán dô ra như trước
    Biết bao giờ em trở nên tốt được
    Vì khi già tay còn vụng về hơn!

  • Anh

    Tác giả:

    […]

    Ở ngoài kia trời gió
    Ở ngoài kia trời mưa
    Cây bàng đêm ngẩn ngơ
    Nước qua đường chảy xiết
    Tóc anh thì ướt đẫm
    Lòng anh thì cô đơn
    Anh cần chi nơi em
    Sao mà anh chẳng nói
    Anh, con đường xa ngái
    Anh, bức vẽ không màu
    Anh, nghìn nỗi lo âu
    Anh, dòng thơ nổi gió…

    Mà em người đời thường
    Biết là anh có ở!

  • Hoa cúc xanh

    Tác giả:

    Hoa cúc xanh có hay là không có
    Trong đầm lầy tuổi nhỏ của anh xưa
    Một dòng sông lặng chảy từ xa
    Thung lũng vắng sương bay đầy cửa sổ

    Hoa cúc xanh có hay là không có
    Một ngôi trường bé nhỏ cuối ngàn xa
    Mơ ước của người hay mơ ước của hoa
    Mà tươi mát mà dịu dàng đến thế

    Cỏ mới mọc con chim rừng thơ bé
    Nước trong ngần thầm thì với ngàn lau
    Trái tim ta như nắng thuở ban đầu
    Chưa chút gợn một lần cay đắng

    […]

  • Con yêu mẹ

    Tác giả:

    – Con yêu mẹ bằng ông trời
    Rộng lắm không bao giờ hết

    – Thế thì làm sao con biết
    Là trời ở những đâu đâu
    Trời rất rộng lại rất cao
    Mẹ mong bao giờ con tới!

    – Con yêu mẹ bằng Hà Nội
    Để nhớ mẹ con tìm đi
    Từ phố này đến phố kia
    Là con gặp ngay được mẹ.

    – Hà Nội còn là rộng quá
    Các đường như nhện giăng tơ
    Nào những phố này phố kia
    Gặp mẹ làm sao con gặp hết!

    […]

  • Sóng

    Tác giả:

    Dữ dội và dịu êm
    Ồn ào và lặng lẽ
    Sông không hiểu nổi mình
    Sóng tìm ra tận bể.

    Ôi con sóng ngày xưa
    Và ngày sau vẫn thế
    Nỗi khát vọng tình yêu
    Bồi hồi trong ngực trẻ.

    Trước muôn trùng sóng bể
    Em nghĩ về anh, em
    Em nghĩ về biển lớn
    Từ nơi nào sóng lên?

    – Sóng bắt đầu từ gió
    Gió bắt đầu từ đâu?
    Em cũng không biết nữa
    Khi nào ta yêu nhau

    […]

  • Về buôn bán

    Tác giả:

    Giã từ cõi mộng điêu linh
    Tôi về buôn bán với mình phôi pha
    – Mình ơi! Tôi gọi bằng nhà
    Nhà tôi! Tôi gọi mình là nhà tôi
    Bây giờ xuôi ngược đôi nơi
    Thôi mình ở lại tôi dời chân đi
    Thưa rằng: – Ở cái quái gì
    Chàng đi thiếp cũng xin đi với chàng

  • Về thôi

    Tác giả:

    Về thôi, người tình già ơi
    Thôn nữ chị
    đã qua cầu thóc lép
    Thôn nữ em
    trăng đầy tuột khỏi chồi tay
    Thôn nữ út
    lơ đễnh lên đòng nào biết
    Khúc tình xưa
    Xưa ấy
    Xưa rồi
    Về thôi
    Làm gì có trăm năm mà đợi
    Làm gì có kiếp sau mà chờ
    Đất Mẹ – Đất Nàng
    Con sáo sang sông
    tha cọng rơm vàng lót ổ
    […]

  • Ai? Tôi!

    Tác giả:

    Mậu Thân 2.000 người xuống đồng bằng
    Chỉ một đêm, còn sống có 30
    Ai chịu trách nhiệm về cái chết 2.000 người đó?
    Tôi!
    Tôi – người viết những câu thơ cổ võ
    Ca tụng người không tiếc mạng mình
    trong mọi cuộc xung phong.
    Một trong ba mươi người kia ở mặt trận về sau mười năm
    Ngồi bán quán bên đường nuôi đàn con nhỏ
    […]