Trở lại cực Nam
Bạn tiễn tôi trở lại Cực Nam
Mười lon muối xưa lời chào chưa nói hết
Luồn qua sông Ba hai lần tôi biết
Nước lá Gia Lai xô đá vang ầm
Đường xuyên sơn ứa máu bàn chân
Rừng khọp rừng buông khô khát
[…]
Bạn tiễn tôi trở lại Cực Nam
Mười lon muối xưa lời chào chưa nói hết
Luồn qua sông Ba hai lần tôi biết
Nước lá Gia Lai xô đá vang ầm
Đường xuyên sơn ứa máu bàn chân
Rừng khọp rừng buông khô khát
[…]
[…]
Ngày mai ơi
Hà Nội không phai
Suốt một ngày bầu trời thăm thẳm
Nhớ riêng em
Tôi nhớ những gì tôi chưa có được
Thảm cỏ bờ sông Hồng non tơ
Màu cẩm thạch nghiêng chào giã biệt
Nếu ta có lỗi với em
Cũng vì ta muốn mình không có lỗi
Trước mặt em còn được tươi cười
Giọng vang và trẻ mãi
[…]
Giữa những ngày dài dằng dặc
Chỉ còn khuôn mặt em
Sáng trong và bình lặng
Dù hai đứa chúng ta
Chưa lúc nào sung sướng
Những ngày đau khổ ấy
Khuôn mặt em
Như mảnh trăng những đêm rừng cháy
[…]
[…]
về,
thêm một chốn:
để nằm
để đi,
để đến,
để thăm,
để chào
để quanh từng giấc chiêm bao
đời chan nắng ngọt tôi chào
mình tôi
Anh bước đi giữa trời đất Bắc
Hà Nội mưa phùn lạnh kẽ xương
Chiếc nạng gỗ khua từng tiếng nấc
Gõ nhịp thương đau xuống mặt đường
Như trụ đèn đêm không biết nói
Anh âm thầm đi giữa mùa xuân
Ðã cháy mộng vàng theo khói thuốc
Thời hoa niên xếp ở ven rừng
Những chiếc tượng đồng loang lổ máu
Khẩu hiệu mờ dấu vết thi đua:
“Xẻ dọc Trường Sơn đi cứu nước”
Anh cười, nước mắt chảy theo mưa
[…]
[…]
Bangkok chiều nay mưa lất phất rơi
Có làm em nhớ Sài Gòn mưa tháng sáu
Nhớ con hẻm vào nhà em
Dường như lúc nào cũng tối
Nhớ mẹ già đôi mắt dõi mù tăm
Nhớ đám em thơ đang đứng mỏi mòn trông
Tin của chị từ phương nào biền biệt
Còn ở đấy cả một trời thương tiếc
Như ngàn năm mây trắng vẫn còn bay
Nhìn sông Chao Phraya nước đục chiều nay
Có làm em nhớ đến sông Nhà Bè
Nhớ những con lạch nhỏ
Ðầy những rong rêu rác rưởi
Cống rãnh gập ghềnh
Nước vẫn một màu đen nhưng là nước của em
Sẽ không thể nào đen như thế mãi
Khi cố bập bẹ vài ba câu tiếng Thái
Có làm em nhớ thuở lên năm
Ba bảo em đánh vần hai chữ Việt Nam
Em cố gắng năm lần bảy lượt
Nhưng cuối cùng dù sao em nói được
Mẹ thưởng em bằng những chiếc hôn nồng
Ba mỉm cười hy vọng chảy mênh mông
[…]
Tôi mơ ước mai này khi thức dậy
Bỗng thấy mình đang đứng giữa quê hương
Con chim nhỏ hót mừng tôi trở lại
Quãng đường quen rực sáng nắng sân trường
Chào cô gái học trò đang tới lớp
Cho tôi làm viên sỏi dưới chân em
Ðể xào xạc hồn tôi khi mới lớn
Chút men tình năm tháng ấy chưa quên
[…]
[…]
Quê nhà ở phía ngôi sao
Qua sông mượn khúc ca dao làm cầu
Một thời xa vắng chia nhau
Nhớ thương vương lại đằng sau còn dài
[…]
[…]
Xóa tôi con dốc xa mù
Dã quỳ vàng cả mùa thu xưa rồi
Em nào phải của riêng tôi
Nên trăm năm vẫn là ngôi quán sầu
[…]
[…]
Em làm nát cánh mưa ngâu
Những mùa thu úa nhịp cầu đã trơn
Tay tôi gầy nhánh cúc buồn
Con sông đã cũ nước còn chảy xuôi
Giờ em áo mỏng quê người
Bỏ rơi sợi tóc môi cười lạnh căm
Đêm dài ở phía xa xăm
Mắt khuya khép mộng trăm năm đã tàn
[…]