Thica.net

Mạng thi ca Việt Nam

Trang thơ Thanh Thảo

Thanh Thảo

Nhà thơ Thanh Thảo tên khai sinh là Hồ Thành Công, sinh năm 1946, quê ở xã Đức Tân, huyện Mộ Đức, tỉnh Quảng Ngãi. Tốt nghiệp khoa ngữ văn, trường Đại học Tổng hợp Hà Nội, Thanh Thảo vào công tác ở chiến trường miền Nam.

Hiện ông là Chủ tịch Hội Văn học nghệ thuật Quảng Ngãi, phó chủ tịch Hội đồng thơ Hội nhà văn Việt Nam. Những năm gần đây, ngoài làm thơ Thanh Thảo còn viết báo, tiểu luận phê bình và nhiều thể loại khác, nhưng đóng góp quan trọng và đặc sắc nhất của ông vẫn là thơ ca.

Tác phẩm đã xuất bản:

  • Những người đi tới biển (trường ca, 1977)
  • Dấu chân qua trảng cỏ (thơ, 1980)
  • Khối vuông Rubic (thơ, 1985)
  • Từ một đến một trăm (thơ, 1988)
  • Những ngọn sóng mặt trời (trường ca, 1994)
  • Trường ca chân đất (2012)
  • Giải thưởng:

  • Giải thưởng Hội Nhà văn Việt Nam năm 1979 (tập thơ Dấu chân qua trảng cỏ)
  • Giải thưởng của Ban văn học Quốc phòng An ninh, Hội Nhà văn Việt Nam cho tập trường ca Những ngọn sóng mặt trời (1995)
  • Giải thưởng của Ủy ban toàn quốc Liên hiệp các Hội VHNT Việt Nam, Giải thưởng Hội Nhà văn Việt Nam và Giải thưởng Hội Âm nhạc Việt Nam cho tập Trường ca chân đất (2012).

    • Tôi chào đất nước tôi


      có những lúc ra về lòng rỗng không
      vì phải gặp trong cơ quan một thằng cặn bã
      tôi chào đất nước tôi. Buồn quá
      đất nước cùng tôi lặng lẽ trên đường

      có những lúc vui bạn bè mến thương
      nhìn mắt ai cũng sáng
      tôi chào đất nước tôi. Mưa nắng
      bao năm rồi quen chịu cả hai vai

      […]

    • Trường ca chân đất


      […]

      vài cái xoong móp méo
      áo rách toạc
      mấy trăm năm một điệu hành khốn khổ
      phương nam cuốc bộ
      phương nam xe đò
      phương nam đất hứa
      phương nam cùng đồ
      mặt căng bình thản

      những dòng sông mất tích
      những đám mây trượt ngã
      những hàng cây tắt nến trong đêm
      tôi đi về nhà mình
      thèm một ngọn lửa màu rơm
      một ổ chó ấm hơi chờ đợi
      và tôi gặp

      một chàng trai sáu trăm năm trước
      một cô gái sáu trăm năm trước
      vật vã trên bãi sông Trà
      gió mơn man da thịt
      mùi bắp non mùi rong rêu mùi bùn mùi nước sông ngai ngái
      đằm đằm trai gái hoang sơ
      những cú xoay mình
      những tiếng rên bất chợt
      tôi nghe từ sáu trăm năm trước
      một giai điệu quen
      một bài hát không lời
      sáu trăm năm hay sáu nghìn năm
      mùi ân ái trong đêm vẫn thế

      […]

      buông câu giữa muôn trùng đói rách
      mong giật được một ngày sáng tươi
      quê hương bỏ thì thương vương thì tội
      em thèm làm việc lắm anh ơi!

      trong đêm xe nảy xóc
      mắt lặng nhìn về sau
      đầu dúi lên phía trước
      mười ngón tay khát khao

      phương nam hề, đơn độc!
      phương nam hề, xoáy lốc!

      mặt căng bình thản

      mỳ gõ thâu đêm Sài Gòn hoa lệ
      trứng cút thâu đêm Sài Gòn mưa xé
      bánh xèo thâu đêm liu riu ngọn lửa
      xích lô thâu đêm từng vòng cô đơn

      đất quê tôi hai lần thất lạc
      người quê tôi hai lần lưu dân

      vì sao muốn khóc?

      có một hạt cỏ may cư trú lênh đênh
      ngày ấy xanh lá trúc
      có một chiếc xe đò đi về mông mênh
      đỏ đen phận người câu mực

      […]

    • Kỉ niệm về những câu thơ Nga


      Đâu phải bánh mì sữa bơ
      Là thực đơn thời sinh viên sơ tán
      Ta nhai ngô-răng-ngựa đến trẹo hàm
      Ta làm quen cảm-giác-đói-thường-xuyên
      Đèn thiếu dầu thì đốt thêm đống lửa
      Mái nhà tranh rùng mình cơn gió núi
      Bạn bè nào khuya khoắt đến cùng ta

      Những câu thơ Nga những câu thơ Nga

      Nghe văng vẳng tiếng chuông xe ngựa
      Hoa tuyết bay lặng trắng những mái nhà
      “Tôi nhớ mãi một phút giây huyền diệu”
      Nơi phố nghèo em thoáng hiện rồi xa

      […]

    • Thử nói về hạnh phúc


      […]

      Đêm nay ai dắt tay nhau vào tiệc cưới
      ai thức trắng lội sình
      ai trầm ngâm viết những câu thơ thông minh
      ai trả nghĩa đời mình bằng máu
      máu đỏ thật không ồn ào
      máu ướt đẫm thấm vào ngực áo

      hạnh phúc nào cho tôi
      hạnh phúc nào cho anh
      hạnh phúc nào cho chúng ta
      hạnh phúc nào cho đất nước

      những câu hỏi chưa bao giờ nguôi được
      mảnh đất hôm nay bè bạn chúng tôi nằm
      nơi máu đổ phải sống bằng thực chất
      không ai nỡ lo vun vén riêng mình
      khi mộ bạn chính bàn tay anh đắp

      nơi cao nhất thử lòng ta yêu đất nước
      thử lòng ta chung thuỷ vô tư
      nơi vỡ vụn dưới chân bao mảng đêm hèn nhát
      những gương mặt ngẩng lên lấp lánh chất người

      […]

    • Tổ quốc


      […]

      khẩu súng chống tăng ghì chặt vào vai
      anh xạ thủ H’Mông mười tám tuổi
      khi lũ giặc đang điên cuồng lao tới
      một chấm nhỏ trên bản đồ một chấm nhỏ thiêng liêng

      phút người lính đứng bật lên cắm chặt chân vào đất
      phút ấy, đất dưới chân anh là Tổ Quốc

      quả đạn rời nòng trong chớp mắt
      xe tăng cháy ngang đồi lũ giặc lùi xa
      anh lính trẻ mỉm cười lau mồ hôi trên mặt
      gương mặt dịu lành như Tổ Quốc chúng ta