Thư không người nhận
[…]
Và như thế là thư không người nhận,
Người anh thương có lẽ đã dời lòng.
Chân vừa bước ra khỏi chiều lỗi hẹn,
Trên đường tình vang vọng nhịp long đong.
[…]
Và như thế là thư không người nhận,
Người anh thương có lẽ đã dời lòng.
Chân vừa bước ra khỏi chiều lỗi hẹn,
Trên đường tình vang vọng nhịp long đong.
[…]
Than ôi, trời đẹp nhưng trời buồn,
Như cảnh tươi màu rạp cải lương
Tôi đội tang đen cùng mũ trắng,
Ra đi không hẹn ở trên đường.
Rưng rưng hoa phượng màu thương nhớ,
Son đậm bên thành một sắc xưa
Cánh rực đòi cơn rơi lối đỏ,
Bên chân ghi đọng dấu bao giờ.
[…]
Đã lâu trăng cứ vàng hiu hắt,
Mây cứ sầu tuôn núi võ vàng.
Lá vẫn pha chàm trên sắc áo,
Mưa nguồn thác đổ đá mù sương.
Giữa ngày lạc lõng trên rừng rậm
Với nắng bâng khuâng mấy thuở nào
Với núi xanh lơ, chòi tím nhạt
Mây trời bàng bạc sầu Ai Lao.
[…]
[…]
Con đường đất đỏ mờ sau bản
Thung lũng vàng lơ, nắng trở chiều.
Núi biếc chập chùng vây ải lạnh
Dặm về lá đổ phấn tàn xiêu.
Rừng núi âm u chiều Việt Bắc
Chầy ngày lạc bước, ai ngồi than.
Buồn xưa chiều đọng sầu lau lách
Chòi cũ nằm nghe gió dặm trường.
[…]
Đâu em có hay
Buổi chiều hôm nay
Ta châm điếu thuốc
Nhớ dài ngón tay!
[…]
Đôi mắt tình say sưa
Đuổi nhau trên vòm lá
Cọng mưa chiều là lạ
Quấn đôi lời bâng khuâng
[…]
[…]
Người muôn trùng người đã thấy bơ vơ
Có ai về chưa mà sao tôi mong chờ.
[…]
Chuyện người đi đã là có thật
Thôi cũng đành to nhỏ với hư không
Tôi là núi sao người bỏ núi
Tôi là thuyền sao người không qua sông
[…]
anh vẫn trở về đêm khuya thắp hàng bạch lạp
tách nước trà nguội như căn phòng có nhiều vết loang
anh đồ lên thành khuôn mặt em hai mắt to đen
là Nh. với chiếc trâm cài trên tóc
[…]
[…]
thương ai ngủ sầu như vết dao khô
trong buổi chiều sương mưa lạc
thương ai ngồi trên băng đá xuân
chân rời xa nơi khốn khó
tay với níu dương trần
ôm bài ca lận đận
tôi đợi người chiều nay
đò ngang xuôi nước xanh
qua cầu lệ khóc
trần gian ơi có hay mùa xuân đang
tình không
dấu chạm buồn giữa vầng trán
sâu nát mặt mày
[…]