Thica.net

Mạng thi ca Việt Nam

  • Chiến tranh Việt Nam và tôi

    […]

    Chiến tranh này cũng chỉ một trò chơi
    Suy nghĩ làm chi cho lao tâm khổ trí
    Lũ chúng ta sống một đời vô vị
    Nên chọn rừng sâu núi cả đánh nhau
    Mượn trời đất làm nơi đốt hỏa châu
    Những cột khói giả rừng thiêng uốn khúc
    Mang bom đạn chơi trò chơi pháo tết
    Và máu xương làm phân bón rừng hoang

  • Hồi ức chiến tranh (trích đoạn trường ca)

    Tác giả:

    […]

    Chân đi dép bốn hai vẫn thừa năm ngón
    Nhịn đói không kêu
    Nhịn khát không kêu
    Thiếu ngủ không kêu
    Hành quân bốn tháng trời không kêu
    Nhớ mẹ quá thì ngồi trên đá
    Có lúc khóc không cho ai biết
    Trốn ra sông vầy nước
    Vẽ lên cát hình thù dãy núi quê hương
    Vẽ lên cát mái trường phố huyện
    Vẽ lên cát nhà sàn thoáng rộng
    Vẽ lên cát người con gái cao cao
    Vẽ lên cát thằng bạn đen đen
    Vẽ lên cát con nai bú mẹ
    Chỉ có cát mới hiểu được lời tôi vẽ
    Cát ấm lên tươi tốt dưới nắng vàng
    Một con chuồn khớp chớp bay sang
    Một chú kiến re re chạy tới
    Một cọng cỏ bình yên mát rượi
    Ngón tay mềm tôi vuốt tôi thương

    […]

    Những năm ở chiến trường
    Vẫn bình thường như thế.

    […]

  • Để trả lời một câu hỏi

    Tác giả:

    Em hỏi anh bao giờ trở lại
    Xin trả lời mai mốt anh về
    Không bằng chiến trận Plei Me
    Hay Đức Cơ – Đồng Xoài – Bình Giã
    Anh trở về hàng cây nghiêng ngả
    Anh trở về hòm gỗ cài hoa
    Anh trở về bằng chiếc băng ca
    Trên trực thăng sơn màu tang trắng
    Mai trở về chiều hoang trốn nắng
    Poncho buồn liệm kín hồn anh
    Mai trở về bờ tóc em xanh
    Vội vã chít khăn sô vĩnh biệt

    […]

  • Đất quê ta mênh mông

    Tác giả:

    Mẹ đào hầm từ thuở tóc còn xanh
    nay mẹ đã phơ phơ đầu bạc
    mẹ vẫn đào hầm dưới tầm đại bác
    bao đêm rồi tiếng cuốc vọng năm canh.

    Đất nước mình hai mươi năm chiến tranh
    tiếng cuốc năm canh nặng tình đất nước
    hầm mẹ giăng như lũy như thành
    che chở mỗi bước chân con bước.

    Đất quê ta mênh mông
    quân thù không xăm hết được
    lòng mẹ rộng vô cùng
    đủ giấu cả sư đoàn dưới đất
    nơi hầm tối lại là nơi sáng nhất
    nơi con nhìn ra sức mạnh Việt Nam.

    […]

  • Em bé Việt Nam và viên sỏi

    […]

    Mẹ em đâu?
    – Ngủ ngoài biển cả
    Em của em đâu?
    – Sóng cuốn đi rồi
    Chị của em đâu?
    – Nghe chị thét trên mui
    Ba em đâu?
    Em lắc đầu không nói
    – Bé thức dậy thì chẳng còn ai nữa
    Chiếc ghe nhỏ vớt vào đây mấy bữa
    Trên ghe sót lại chỉ dăm người

    Lạ lùng thay một em bé mồ côi
    Đã sống sót sau sáu tuần trên biển
    Họ kể lại em từ đâu không biết
    Cha mẹ em đã chết đói trên tàu
    Chị của em hải tặc bắt đi đâu
    Sóng cuốn mất người em trai một tuổi
    Kẻ sống sót trong sáu tuần trôi nổi
    Đã cắt thịt mình lấy máu thắm môi em
    Ôi những giọt máu Việt Nam
    Linh diệu vô cùng
    Nuôi sống em
    Một người con gái Việt

    […]

  • Nghe tiếng cuốc kêu

    Tác giả:

    […]

    Tôi ngồi gọi tên những quân bài tam cúc
    Xe pháo mã những ngả đường xa lắc
    Còn lại thôi hồi tiếng cuốc kêu.
    Cuốc kêu từ ngày chưa ai đặt tên cho cuốc
    Cha tôi nhào đất đắp đường
    Ông táo bằng đất
    Chiếc chén bằng đất
    Những người uống rượu lần lượt bỏ đi
    Cha tôi cầm chiếc chén lên
    Như cầm một phần đời mình
    Đã khô ra thành đất
    Cuốc kêu ngoài bãi xa
    Cuốc kêu từ ngày cây tre chưa đủ lá đan sàng
    Trên đất ướt có người đến ở
    Họ bắt đầu như một chiếc rễ nâu
    Họ làm ra mọi thứ để nuôi nhau
    Mong con cái có ngày mở mặt
    Trời tối thì cậy ngọn đèn
    Ngọn đèn bấc thắp bằng đầu lạ
    Ngọn đèn bấc gió nhiều phen cướp mất
    Cuốc kêu ngoài bến xa!
    Cuốc kêu từ ngày em lạy mẹ lạy cha
    Đi theo một sợi tơ hồng
    Về với anh thành vợ thành chồng
    Tình yêu nhiều đứt nối
    Ta xin rừng một chiếc giường con
    Xin đất một chiếc ấm nhỏ
    Một đời người mà chiến chinh nhiều quá
    Em níu giường níu chiếu đợi anh
    Em trát những người con trai đẹp
    Đợi anh
    Chỉ mong anh về
    Áo rách cũng thơm
    Chiếc chạn nhỏ với vài đôi đũa mộc
    Anh cứ tưởng sau chiến tranh thì toàn là hạnh phúc
    Chúng ta đã từng vò võ đợi nhau
    Nhưng không phải em ơi, cuốc kêu không phải thế

    […]