Trả lại anh
[…]
Bây giờ em vẫn một mình
Hoàng hôn đã chớm bình minh đã tàn
Trả anh hai hạt nhãn lồng
Khi buồn đã ngấn mắt long lanh này
Trả anh những áng mây bay
Tóc xưa thôi đã cuối ngày rối tung.
[…]
Bây giờ em vẫn một mình
Hoàng hôn đã chớm bình minh đã tàn
Trả anh hai hạt nhãn lồng
Khi buồn đã ngấn mắt long lanh này
Trả anh những áng mây bay
Tóc xưa thôi đã cuối ngày rối tung.
[…]
Em gánh nước về men dốc đứng
Lá tre theo gió quyện chân người
Buồm ngang tầm mắt thuyền lên ngược
Câu hò sông Mã chuyến đò xuôi.
[…]
[…]
Khói thuốc buồn nhẹ tỏa trắng… tan mau
Làm lính trận, đời cầm bằng điếu thuốc
Xin lời nguyện: một mai khi tàn cuộc
Em vẫn là mây trắng giữa trời xanh
Ta lại về, qua chốn cũ thanh bình
Ngõ nhà em đã ngập đầy xác pháo
Bước chân quen nghe lòng tràn giông bão
Chuyện ngày xưa thành cổ tích trong hồn
[…]
[…]
Nhớ thu đến – hạ đi trong trống trận
Tiễn tuổi thơ không một tiếng kèn
Đó hoa phượng, ôi mười năm hoa phượng
Rơi ngút ngàn trên những hố bom đen.
Anh bất ngờ rơi xuống giữa tay em
Màu hoa trắng cuối cùng năm mười sáu
Những hừng đông nối nhau vào chiến đấu
Bao nốt trầm xa biếc lá me rơi…
Đừng bao giờ chán nản em ơi
Hãy gìn giữ những vui buồn đã có
Mùa xuân ấy dưới màu hoa rất đỏ
Anh xếp ba lô, lặng lẽ đốt thơ mình…
[…]
Và bông trang nở thật điềm nhiên
Lũ ve lại học bài trong khóm phượng
Chong chóng lượn trời ơi chong chóng lượn
Giấy trắng và áo trắng các em tôi
Giấy trắng và áo trắng các em ơi
Hôm nay là hai hàng sầu đông không lá khóc
Nếu là đứa trẻ mười hai đi học
Cho tôi ngồi hát giữa cỏ cây
Cho tôi ngồi hát với em đây
Thương cho hết những ngày em áo rách
Phượng hồng ngỡ ngủ quên trong sách
Những cánh hè nay hát giữa tay em…
[…]
[…]
Vui khoác ba lô bước mã hồi
Đường thu vàng ngập lá vàng rơi
Phố xưa quán cũ vành khăn trắng
Máu đỏ chân nhang tím đất trời
Gọi tách cà phê ngồi nhắc nhau
Nghe từng giọt lệ nhỏ men nâu
Trời đêm u hiển trung du lạnh
Đom đóm bơ vơ lạc cõi sầu.
[…]
Đếm cả nắng mưa dọc đường lên Tuy Phước
Mà bây giờ chưa nhớ nổi tuổi Quy Nhơn
Chỉ thấy thời gian đã khuyết xuống dỗi hờn
[…]
Quán gió liu riu sò cười nghiêng lửa
Cạn ly quê êm ái ngược ngọn nồm
Tôi một mình đâu giữ nổi hoàng hôn
[…]
[…]
Họ bỏ lại mùa hoa gạo nở
Rắc bông bay tơi tả trắng quanh làng
Ðàn chim sáo mùa cày về ríu rít,
Tiếng trống trường buổi sớm thu sang…
Họ bỏ lại bao trò chơi một thuở
Sáo diều ngân vi vút đêm thâu
Ðom đóm lập lòe trong chai, trong lọ.
Lối tắt vườn nhớ bạn chạy tìm nhau.
Cả nơi đợi người yêu xưa bỏ lại
Màu cỏ xanh gió thổi dịu dàng
Giờ qua đấy vô tình ai biết
Cỏ sang thu đã đổi biếc sang vàng
[…]
Yêu một khắc để mang sầu trọn kiếp
Tình mười năm còn lại mấy tờ thư
Mộng bâng quơ hò hẹn cũng là hư
Niềm son sắt ngậm ngùi duyên mỏng mảnh
Rượu chẳng ấm mưa hoài chăn chiếu lạnh
Chút hơi tàn leo lét ngọn đèn khuya
Giấc cô miên rùng rợn nẻo hôn mê
Gió âm tưởng bay về quanh nệm gối
[…]
Say đã gắng để khuây sầu lẻ gối
Mưa mưa hoài rượu chẳng ấm lòng đau
Gấm the nào từ buổi lạnh lùng nhau
Vàng son có thay màu đôi mắt biếc
Tình đã rời đi riêng mình tưởng tiếc
Thôi rồi đây chiều xuống giấc mơ xưa
Lá lá rơi nằm bệnh mấy tuần mưa
Say chẳng ngắn những đêm dằng dặc nhớ
[…]
Đêm qua mưa lũ ta về
Đứng im như tượng bên hè nhà xưa
Một hồn rũ rượi trong mưa
Nhớ ơi ngọc trắng ngày chưa cát lầm
Cỏ cây vườn cũ lạnh căm
Quỳ hôn còn thấy xa xăm dáng người.