Cuộc điện thoại
[…]
Giờ là thu
Hà Nội mùa hoa sữa
Hương hoa nhắc đôi lứa yêu nhau phải nhớ
Có bao mối tình
Ngủ quên
Trên những ngón tay dài!
Có bao mối tình
Phiêu lãng
Chiều nay.
[…]
Giờ là thu
Hà Nội mùa hoa sữa
Hương hoa nhắc đôi lứa yêu nhau phải nhớ
Có bao mối tình
Ngủ quên
Trên những ngón tay dài!
Có bao mối tình
Phiêu lãng
Chiều nay.
[…]
Xa một lần hay muôn thưở
Mà dòng sông Seine nức nở
Gió trong vườn Luxembourg tràn dâng nỗi nhớ
Tôi biết mình đã già
Già lắm rồi em
Năm tháng xa xôi
Gom không đủ lời tự tình muốn tỏ.
Thì gió cứ mãi là gió
Em cứ mãi là em
Như cô đơn
Cứ mãi là tôi trên đường về phía trước.
Những dòng đời xuôi ngược
Gặp gỡ chia xa
Dấu chân in mấy nẻo
Rong rêu rồi cũng xóa nhòa.
[…]
Em ơi
Thời gian đi
Mải miết
Cần cù
Không dấu vết
Có gì không tàn phai?
Nhưng em còn nhớ không
Cái bức tường mốc thếch
Trên đó cứ vẫn còn lại mãi
Một ít rêu mùa xuân
Như chứng tích
Của mối tình
Mà chúng mình ngỡ rằng đã chết.
[…]
Hỡi người thâm khuê lụa gấm son vàng
Đây một kẻ si tình áo lá
Cuồng vọng mê nàng
Thao thức giữa trời cao nước cả
Dạo con thuyền ngư phủ ngược xuôi trường giang
Tiền thân một giấc huy hoàng
Đào nguyên còn lộng hào quang đến giờ
Hỡi người nhan sắc vô tình ấy
Ta đã lòng son cháy ước mơ
[…]
Ngày sương thành phố dâng mùa
Bóng thu chìm tịnh cánh thưa khởi vàng
Tôi hoài trên bước lang thang
Yêu em vô lượng mà mang dại buồn
Tóc huyền đó lạnh như sương
Mắt huyền đó mộng bình thường không em
[…]
[…]
Ðôi lúc bâng khuâng chuyện hẹn thề
Nhưng thôi, nhắc lại để ai nghe
Gió khuya xô lá trên sân vắng
Ngỡ bước chân quen bỗng trở về
Viết một bài thơ cuối gởi ai
Tại sao tôi cứ hỏi tôi hoài
Em, Anh, Ai …đắn đo từng chữ
Ðêm lạnh nhiều đêm lạnh, rất dài.
Em viết gì trên cánh lá phong
Tình ta như biển rộng mênh mông
Bao nhiêu năm với ân tình đó
Hứa với nhau rồi, có nhớ không
Dù chẳng bao giờ muốn nhớ đâu
Một năm có đủ bốn mùa đau
Ðêm đêm hỏi mãi người trong mộng
Ðến kiếp nào ta mới của nhau
[…]
[…]
Bốn mươi năm, cuộc tình sầu
Bốn mươi năm, mối duyên đầu khó quên
Vẫn bờ tóc rối nhung êm
Mỗi lời yêu, mỗi lời thêm ngập ngừng
Môi ai lay động khẽ rung
Tình như tóc rối, xin đừng gỡ ra.
Anh nhớ em qua trăm dặm sóng
Mỗi buổi trăng lên, mỗi lúc trăng tà
Khi nắng mai gợn hồng biển rộng
Khi cánh buồm trở lại bờ xa
Anh biết em lo từng cơn biển động
Từng tia chớp đông và buổi sương đầy
Trong giấc ngủ, em nghe cồn tiếng sóng
Tưởng ánh đèn anh tắt dưới chân mây!
Ngọn hải đăng anh thắp trên sóng cả
Đêm mịt mùng cháy mãi không thôi
Em biết đấy, tình anh là ngọn lửa
Qua gió mưa, tia sáng vẫn rạng ngời.
[…]
[…]
Anh xin trả lại em
Những lời cùng khấn nguyện
Ngày ấy chắc em quên
Nên vội vàng thề hẹn
Anh xin trả lại em
Những môi cười sóng mắt
Những kỷ niệm êm đềm
Khi mình thương nhau nhất
Còn một trái tim yêu
Trọn đời anh giữ lại
Trọn đời anh mang theo
Cho đẹp tình thơ dại