Thica.net

Mạng thi ca Việt Nam

  • Hương thầm

    Cửa sổ hai nhà cuối phố
    Chẳng hiểu vì sao không khép bao giờ
    Đôi bạn ngày xưa học chung một lớp
    Cây bưởi sau nhà ngan ngát hương đưa

    Giấu một chùm hoa trong chiếc khăn tay
    Cô gái ngập ngừng sang nhà hàng xóm
    Bên ấy có người ngày mai ra trận
    Bên ấy có người ngày mai đi xa

    […]

  • Ngày đã đứng trưa

    Tác giả:

    Yêu đến nỗi trong lòng run rẩy mãi
    Trưa lan xa, bóng nắng đẫm vui buồn
    Trưa đang đứng, còn đời mình đang chín
    Giọt nắng vàng như mật sáng rưng rưng.

    Đã đứng rồi ư? Sao đời ngắn vậy
    Nghĩ chưa xong, thời khắc điểm xong rồi
    Đã chín rồi ư? Sao đời ngắn vậy
    Quay lại nhìn, bao việc vẫn buông xuôi.

    Yêu đến nỗi trong lòng run rẩy mãi
    Phút thiêng liêng thức tỉnh lại bao điều
    Nhìn thấu suốt nhỏ nhoi và vĩ đại
    Càng yên lòng dõi tới đích mình theo.

  • Tâm tình với Olga Berggoltz

    Tác giả:

    Và thế là họ xa nhau
    Chỉ còn dòng Nêva cuồn cuộn chảy
    Ngôi sao chiều bùng cháy
    Tiếng chim kêu lạc lõng cuối trời xa…
    Năm tháng trôi qua, năm tháng cứ trôi qua
    Cô gái hiểu người yêu mình có lí
    Khi bụi thời gian nhuộm những sợi tóc đẹp trên mái tóc óng ả
    Khi ngọt ngào nhiều, cay đắng cũng nhiều hơn
    Nàng nghĩ gì Onga Becgon?
    Câu thơ viết như một lời thú tội
    Ôi cái tuổi ngây thơ chẳng bao giờ có lỗi
    Khi nhắp vị ngọt ngào cay đắng của Tình yêu
    Vẫn những bờ đá hoa cương, vẫn những buổi chiều
    Và lớp trẻ lớn dần theo năm tháng
    Sẽ hợp tan bao mối tình trong trắng
    Sao vô tình chảy mãi hỡi Nê va?

    […]

  • Bê-tô-ven và âm vang hai thế kỷ

    Tác giả:

    […]

    Nghĩ chi em, những tiếng giận sôi trào
    Của thế kỷ hai mươi đang chiến đấu
    Trăng du kích soi dặm đường chảy máu
    Trăng chẳng vô tình như góc phố nơi em!

    Ec-mông ư? Hãy dạo khúc đàn lên
    Em sẽ hiểu tiếng rên trong áp bức
    Tiếng hát nhân dân ứ dồn uất ức
    Tiếng gươm đao đòi chặt đứt xiềng gông!

    Sau giấc mơ xưa, giờ lại có Ec-mông
    Đứng trước cọc hành hình, hăm bốn tuổi
    – “Hãy nhớ lấy lời tôi!” – Anh nói,
    Phút giây đi vĩnh viễn chẳng quay đầu
    Anh thành người giao ước với mai sau…

    […]

  • Phúc âm nàng

    Tác giả:

    […]

    kẻ phán xét trong nàng
    bảo chiều nay bão lớn
    và ngày mai hãy thả chim câu
    (những con bồ câu của thánh Nô – Ê trong sáng thế ký)
    để cho chúng bay đi
    đem tin về
    trời sẽ trong xanh vào những ngày kế tiếp
    tôi theo nàng rời tàu
    bước lên bờ đất thịt
    hãy tin, hãy tin
    cuối cùng rồi chúng ta cũng có những bình minh êm ả
    những ngày vàng sau quá đỗi đau thương

    […]

  • Bài nhân gian thứ nhất

    Tác giả:

    Ở chỗ nhân gian không thể hiểu
    đôi mắt người hồ như biển đông
    có mưa-tôi-cũ về ngang đó
    tự buổi thiên đàng chưa lập xong

    Ở chỗ nhân gian không thể hiểu
    mái tóc người hồ như rừng cây
    có mấy che lối về cho lá
    và những con đường thật riêng tây

    Ở chỗ nhân gian không thể hiểu
    tôi có người hồ như vết thương
    có đêm ngó xuống bàn tay lạnh
    và chỗ em ngồi đã bỏ không

    […]

  • Tôi trở về trên những dặm gai đâm

    Tác giả:

    I
    Chao đảo quá như chưa từng biết khổ
    em ở đâu? Buổi sáng ngọc, vô cùng
    chân trời gió. Bình minh mù. Nắng cũ
    tôi trở về trên những dặm gai đâm

    II
    Mắt hiu hắt như chưa từng hạnh ngộ
    những bàn chân nhớ cát bỏng lưng đồi
    em nghiêm cẩn che mờ sông núi đó
    tôi ngu ngơ để mất cả gia tài

    III
    Tay luống cuống như chưa từng biết nắm
    tôi vẫn chờ, quà chợ, tuổi lên năm
    như thuở mẹ bán buôn thời giặc giã
    tôi, khăn tay, đẫm lệ tối, đi tìm

    […]

  • Hoa xương rồng nở

    Tác giả:

    Biết rằng em đã xa xôi
    Nhớ em lại nhớ cái thời chăn trâu
    Chiều mưa, tàu chuối che nhau
    Thoắt thôi em đã thành dâu nhà người…
    Biết là em quá xa rồi
    Cớ chi dạ cứ bồi hồi nôn nao
    Cõi riêng nào có nguôi nào
    Chiều nay anh lại rẽ rào lần sang
    Bời bời ngọn gió ngổn ngang
    Hoa xương rồng vẫn nở vàng lối xưa
    Ngõ tre nghe lá đổi mùa
    Bóng em khuya sớm, nắng mưa đi về
    Mẹ cười, mắt bỗng đỏ hoe
    Anh ngồi nghe gió thổi se lá vườn…

    […]

  • Điều anh không biết

    Tác giả:

    Riêng điều ấy không bao giờ anh biết
    Có một lần em lỡ hẹn với anh
    Chiều vàng xanh nơi góc phố xanh
    Em đến gần cánh cửa xanh hé mở…

    Bên bậc cửa có một đôi guốc đỏ
    Đôi chân em sao khó bước qua
    Chỉ một bước thôi là hết cách xa
    Anh gần lắm… phía bên kia đôi guốc

    […]