Thica.net

Mạng thi ca Việt Nam

Một số bài ngẫu nhiên


  • Chiều thu

    Tác giả:

    Cây bàng đã rụng lá bàng,
    Cổng nhà ai đấy có nàng nhìn xa…
    Giàn hồng gió tạt là là
    Tóc nàng vướng mấy cánh hoa sang mùa
    Bên trời bầy én lưa thưa
    Mây chiều bát ngát… mơ hồ xa xôi…
    Tiều phu gánh củi lên đồi
    Chuông chùa gần đấy gióng hồi thu không
    Quán đường heo hút lạnh lùng
    Có người khép cửa thư phòng ngâm thơ.

  • Quê hương

    Tác giả:

    […]

    Dân chài lưới, làn da ngăm rám nắng
    Cả thân hình nồng thở vị xa xăm
    Chiếc thuyền im bến mỏi trở về nằm
    Nghe chất muối thấm dần trong thớ vỏ

    Nay xa cách lòng tôi luôn tưởng nhớ
    Màu nước xanh, cá bạc, chiếc buồm vôi
    Thoáng con thuyền rẽ sóng chạy ra khơi
    Tôi thấy nhớ cái mùi nồng mặn quá!

  • Vâng

    Tác giả:

    […]

    Có người trong gió rét mùa đông,
    Chăm chỉ đan cho trọn áo chồng.
    Còn bảo: “- Đường len đi vụng quá!
    Lần đầu đan áo kiểu đàn ông.”

    Vâng, chính là cô chưa yêu ai,
    Lần đầu đan áo kiểu con trai
    Tôi về thu cả ba đông lại,
    Đốt hết cho cô khỏi thẹn lời.

  • Tổ quốc ở Trường Sa

    […]

    Việt Nam ơi! dưới bão táp mưa sa
    Người thắp sáng một niềm tin bền bỉ
    Những giếng dầu trụ vững giữa khơi xa
    Dầu là máu thắp trên thềm lục địa

    Sớm mai này nắng ấm ở Trường Sa
    Tiếng gà gáy bình yên trên ngực đảo
    Tiếng trẻ nhỏ đến trường nơi sóng bão
    Thêm một lần Tổ quốc được sinh ra.

  • Tiễn chân anh khoá xuống tàu

    Anh khóa ơi! Em tiễn chân anh xuống tận bến tàu,
    Đôi tay em đỡ cái khăn trầu, em lấy đưa anh
    Tay cầm trầu giọt lệ chạy quanh,
    Anh xơi một miếng cho bõ chút tình em nhớ thương.
    Anh khóa ơi! Cái bước công danh ngoắt ngoéo đủ trăm đường.
    Anh đi một bước tấm gan vàng em xẻ làm hai
    Kìa người ta bè bạn vui cười,
    Đôi ta thương nhớ chỉ ngậm ngùi mà đứng bên nhau
    Anh khóa ơi! Còi tu tu tàu sắp kéo cầu
    Đường trần em sắp sửa gánh sầu từ đây.
    Trông anh, em chẳng nỡ rời tay,
    Nói riêng em dặn câu này anh chớ có quên:

    […]

  • Cỏ bùa mê

    Tác giả:

    Cỏ ở thung xanh trên núi Tản
    Không hề có gió cũng đung đưa
    Ai yêu, không được yêu thương lại
    Hái cỏ ngầm đem đi bỏ bùa.

    Hẳn có bao người lên đến nơi
    Trăng non, cỏ ngát một phương trời
    Mỗi người chỉ được hái một lá
    Và bỏ riêng cho mỗi một người.

    […]

  • Mùa hoa vàng

    […]

    Qua sông đầy thương cánh lục bình trôi
    Bến cũ không còn ai đến tiễn
    Lòng ta chín một màu hoa điên điển
    Trời như vàng đến tận cõi mênh mông

    Ta giấu mình trong sương trắng tàn đông
    Thèm một chút hương xa nồng ấm
    Chợt sáng hồn ta màu vàng thăm thẳm
    Người có về cùng với sắc mai kia…

Một số bài khác