Đò chiều
[…]
Đôi mày cong
Khúc sông cong
Tóc mây chảy giữa lưng ong dập dìu
Một mình một chuyến đò chiều
Cớ chi em quặt mái chèo chao nghiêng?
[…]
[…]
Đôi mày cong
Khúc sông cong
Tóc mây chảy giữa lưng ong dập dìu
Một mình một chuyến đò chiều
Cớ chi em quặt mái chèo chao nghiêng?
[…]
[…]
Anh cầm trên tay tiếng hót chim khuyên
Đang đọng lại ngọt lừ trong quả chín
Một nửa quả mùa thu chưa kịp đến
Còn mịn xanh sắc vỏ đợi bồi hồi.
Anh cầm trên tay giọt nắng vàng tươi
Lá lốm đốm thu mới về bỡ ngỡ
Một nửa màu xanh còn ấm nhựa
Cuống lá run lưu luyến đậu trên cành.
[…]
[…]
Chị vẫn thế, với dáng hình mỏng mảnh
Chân lội bùn, áo bạc mốc phèn chua.
Nuôi đàn em ăn học lúc còn thơ
Đến khi lớn rời nhà đi mọi ngả
Em bước vào cuộc trường chinh vất vả
Mỗi lần về, chị luộc trứng đùm cơm
Tiễn em đi đến tận cuối đường thôn
Rồi đứng lặng, ứa hai hàng nước mắt
Trong gian khổ, em nhớ về xa lắc
Một làng quê diệu vợi màu xanh:
Bóng chị đi mưa đẫm ướt thân mình
Ruộng nước bạc tái bầm tay cấy lúa
Bãi mật bên sông cờ hoa mới trổ
Chị nghiêng mình vun từng gốc ngô xanh
Nhớ nhung sao là cái nắng hanh hanh
Nắng xào xạc như những điều tâm sự
Tháng hai ấm, hoa xoan rơi tím ngõ
Chị trồng cây, chim sẻ đến từng đàn…
[…]
Em đừng trách cứ chi anh
Nhiều khi mê đắm một nhành phong lan
Rồi yêu giọt nắng sắp tàn
Rồi thương ngọn gió lang thang cuối chiều
[…]
Vạt đồi yên nghỉ bao đồng đội
Nhang trầm một thẻ – biết làm sao…
Thắp lên, đành cắm nơi đầu gió
Hương khói đừng quên nấm mộ nào.
Vĩnh viễn từ nay con không thấy mẹ nữa rồi
Con nghĩ thế, nước mắt trào nóng bỏng.
Đất quá rộng và bầu trời quá rộng
Con lặng ngồi bé nhỏ giữa hoàng hôn
Nhìn nuối theo bóng mẹ cuối đường thôn
Rồi xa hút lẫn trong màu nắng nhạt
Phía đồng ấy màn chiều giăng man mác
Nấm cỏ rầu côi cút giọt sương rơi…
[…]
Vĩnh viễn từ nay con không thấy mẹ nữa rồi
Đau đớn thế làm sao con nén khóc!
Một đời mẹ tám mươi năm khó nhọc
Mẹ chính là máu thịt của quê hương:
Là gốc khế tuổi thơ trĩu quả sau vườn
Cho con biết vị chua tê đầu lưỡi,
Là mát rợi bờ ao xanh rặng chuối
Cho lòng con được nếm vị ngọt ngào,
Là ngọn núi Hai Vai chót vót trời cao
Cho con thấy cờ bay ngày nổi trống,
Là bờ bãi ven sông chân trời mơ mộng
Cho đời con bồi đắp mãi phù sa…
[…]
Khi anh đứng canh cho Tổ quốc bình yên
Sung sướng thấy em gắn liền đất nước
Khi anh đổ mồ hôi tươi tốt đất
Vì ngày mai – anh hiểu cũng vì em
Tâm hồn anh như lửa mới bùng lên
Trán thêm rộng, tay thêm dài thêm vững
[…]
Mai chị về em gửi gì không
Mai chị về nhớ má em hồng
Đường đi không gió lòng sao lạnh
Bụi vướng ngang đầu mong nhớ mong
[…]
Con thấy bố về đêm qua
Ngoài đồng xa
Hiu hắt trăng treo
Nhiều cái bóng vật vờ cùng đom đóm.
Bố bảo dưới đất còn bom
Xương người chết
Lẫn với mìn chưa nổ.
Con gọi bố
Chỉ nghe tiếng gió
[…]
[…]
Ôi! Giếng giận mình không có cái mênh mông
của biển, để gào lên giận dữ
Giếng giận mình không tuôn chảy như sông
để gầm thét cho quên đi nỗi nhớ
Xin đêm đừng vội đi cho lời sao dang dở
Như giọt lệ buồn rơi xuống giữa trời xanh
Xin gió đừng vội lay cho hình sao tan vỡ
dù chỉ là mơ thôi
nơi đáy giếng trong lành…
[…]