Ái khanh hành (trích)
[…]
Em là con Tướng trong tam cúc
Anh là quân Xe trong bàn cờ
Ví chăng có một nước Tình ái
Em là Hoàng Hậu, anh làm Vua.
[…]
Em là con Tướng trong tam cúc
Anh là quân Xe trong bàn cờ
Ví chăng có một nước Tình ái
Em là Hoàng Hậu, anh làm Vua.
Có con sẻ nâu giữa mùa thu nghiêng ngó
Nó không biết rằng em đang quá nhớ anh
Ai bảo ngoài kia nắng cứ vàng như mật
Nói không yêu sao đành…
[…]
Khẽ khàng nhét đêm vào ngăn kéo
Sao đâu đây có tiếng thở dài
Em đâu thể nào hiểu hết được
Những điều đúng sai
Đã có thời em muốn làm người lớn
Thong thả cong môi nuôi mái tóc thật dài
Đâu biết đường xa nhiều cát bụi
Gió chẳng ru êm
[…]
Ta vụng dại trước chiều thu tràn hương cốm
Gió lơ mơ
Mây trắng cũng lơ mơ
Tháng Chín sông Hồng nước đỏ
Lá sen xanh
Cốm sữa đầu mùa
[…]
[…]
Ta đã từng lang bạt
Nên hiểu hồn quê
Ôi cái hồn quê ngày tết
Nó cứ dật dờ hành mình dở chết
Ăn không ngon mà ngủ cũng không ngon
Trong thơ mầy khao khát quê hương
Hoà bình lại xa mất Huế
Thôi thì ở đâu cũng vậy
Con chim còn biết tập quen với lồng
Con cá còn tập quen với chậu
Con người cũng phải tập long đong
[…]
Mẹ ngơ ngác nhìn bần rụng
Con lẻ giữa vầng trăng đôi
Trăng soi một mình trên nước
Nước trôi mất tiếng cha cười
Gió lạnh nhàu cánh lan trắng
Đêm nay không cha thật rồi
Gió luồn quanh bờ ao vắng
Ba phần trăng khuyết mẹ tôi
Hàng cây thì cúi xuống
Lũ đèn đường đứng lên
Trời bày cho mây cuốn
Bóng tối dồn hơi đêm
Một mình thì cô đơn
Thư phai cùng dỗi hờn
Lần tay tìm cảm giác
Thời gian trôi lâu hơn
[…]
[…]
Trời hôm nay có người về ngang đây
Chân đi nhẹ quá nhẹ hơn ngày
Hồn tôi mỏng lắm xin đừng gió
Gió quá hồn tôi bay lên cây
[…]
[…]
Đất chia cắt ngàn năm
Nên lòng người rách xé
Anh về bờ sông Nhuệ
Đi qua cầu Tế Tiêu
Sao lòng cứ thương yêu
Khi khắp trời oán giận
Em có nhớ không em
Những vườn dâu đã mất?
Hàm răng xưa cắn chặt
Bây giờ cười với ai?
[…]
[…]
Ôi những thành phố mà ta đã băng qua
Trong một chuyến đi nào
Nhưng rồi không ghé lại
Ôi những người tình mà ta đã yêu qua
Trên một giao lộ nào
Nhưng rồi không giữ lại
Phải chăng định mệnh đuổi lùa ta
Một con thú thuận tùy
Trên cánh đồng chiều hôm sụp rất vội?
Những thành phố mà ta không ghé lại
Biết đâu chẳng có một con đường
Mà ta bồi hồi đi lại suốt đời ta
Như một người tri mệnh
Chẳng tưởng vọng gì hơn
[…]